líng huài
líng bìn
líng suì
líng jiè
líng wēi
líng ào
líng ōu
líng liè
líng xié
líng rǎo
líng chuō
líng dàn
líng xùn
líng jiàn
líng dǎo
líng lì
líng yīn
líng cháo
líng bào
líng kuī
líng jià
líng bèng
líng fēi
líng yuè
líng yǎn
líng chú
líng bìng
líng děng
líng zhù
líng qī
líng bō
líng chuáng
líng chuō
líng chái
líng mó
líng lì
líng yún
líng jiāng
líng xiāo
líng sī
líng jí
líng yuè
líng yǎn
líng dōng
líng hū
líng jié
líng ào
líng lì
líng jiàn
líng xuě
líng lì
líng tì
líng shuò
líng zāi
líng duó
líng yǔ
líng duó
líng kuài
líng zhuī
líng jié
líng miè
líng jīng
líng jiàn
líng cuò
líng jià
líng xiǎo
líng jiǒng
líng fàn
líng chí
líng xiāo
líng líng
líng chē
líng shì
líng miè
líng jīng
líng cǎn
líng cù
líng chuáng
líng nüè
líng céng
líng rǔ
líng màn
líng kōng
líng guǐ
líng chén
líng yí
líng zhì
líng tiǎn
líng gù
líng jù
líng luò
líng shuāng
líng yā
líng huì
líng chí
líng jìn
líng bī
líng shuò
líng tū
líng shàng
líng shàng
líng téng
líng báo
líng kuà
líng fēng
líng hán
líng jìng
líng zào
líng zá
líng xiāo
líng tà
líng lì
líng yān
líng wù
líng liè
líng lì
líng sī
líng wǔ
líng luàn
líng liè
líng mài
líng shé
líng rén
líng xū
líng gòu
líng sàn
mù tū
bēn tū
dàng tū
qián tū
bào tū
áo tū
téng tū
cuàn tū
qí tū
chāo tū
hàn tū
hū tū
piāo tū
hū tū
yǎo tū
pín tū
táng tū
xī tū
dá tū
yān tū
huò tū
jí tū
qū tū
hán tū
dì tū
líng tū
hú tū
pǎo tū
gǎn tū
líng tū
dàng tū
zhóu tū
liú tū
lái tū
hú tū
gū tū
qī tū
huǐ tū
qǔ tū
hé tū
dǐ tū
chēng tū
chēng tū
pái tū
bō tū
dǐ tū
kuáng tū
dǐ tū
bá tū
shǐ tū
piào tū
chōng tū
hú tū
huī tū
chuǎng tū
mò tū
jìn tū
huì tū
gāo tū
huá tū
qū tū
wā tū
wù tū
pán tū
wā tū
chī tū
bī tū
qī tū
gǔ tū
duò tū
chí tū
huī tū
hěn tū
báo tū
láng tū
wù tū
líng tū
fú tū
páo tū
chāo tū
mǐ tū
lěng tū
chù tū
hú tū
qīn tū
táng tū
mào tū
hài tū
⒈ 冲撞;侵犯。
引《新唐书·刘栖楚传》:“一日,军士乘醉有所凌突,诸少年从旁譟曰:‘痴男子,不记头上尹邪!’”
唐罗隐《与招讨宋将军书》:“而王仙芝、尚君长等凌突我庐寿,燖剥我梁宋。”
宋宋祁《宋景文笔记·考古》:“兽何自而至焉:自山林来,则必凌突淮河。”
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
突读音:tū突tū(1)(副)本义:猝然;突然。(2)(动)猛冲:~围|~进。(3)(副)突然:~增|~减。(4)(形)高于周围:~出。(5)(名)古代灶旁突起的出烟火口;相当于现在的烟筒:灶~。