bō tū
hé tū
jí tū
xī tū
jìn tū
dì tū
táng tū
dá tū
áo tū
chuǎng tū
bēn tū
táng tū
shǐ tū
kuáng tū
gǔ tū
chēng tū
duò tū
qī tū
huī tū
hū tū
fú tū
wā tū
líng tū
yān tū
qī tū
hěn tū
wā tū
pán tū
bī tū
chēng tū
mù tū
hú tū
hū tū
hài tū
chī tū
dàng tū
hú tū
líng tū
lěng tū
chāo tū
pái tū
qīn tū
liú tū
hú tū
piào tū
cuàn tū
qí tū
qǔ tū
mào tū
dǐ tū
báo tū
piāo tū
huò tū
chōng tū
huá tū
gū tū
mǐ tū
mò tū
bá tū
qū tū
dàng tū
dǐ tū
qián tū
pín tū
huì tū
huī tū
huǐ tū
hàn tū
dǐ tū
líng tū
hú tū
wù tū
zhóu tū
wù tū
chí tū
téng tū
páo tū
hán tū
pǎo tū
lái tū
chù tū
láng tū
bào tū
qū tū
gǎn tū
yǎo tū
gāo tū
chāo tū
兀突wùtū
(1) 出于意料之外;突然
例事情发生得很兀突英unexpected⒈ 高耸突出貌。
引明许自昌《水浒记·慕义》:“但见四山兀突,一水濴洄。”
明徐弘祖《徐霞客游记·游黄山日记》:“矼之兀突独耸者,为光明顶。”
⒉ 突然。
引鲁迅《彷徨·孤独者》:“但到春天,忽然听说他已被校长辞退了。这却使我觉得有些兀突。”
茅盾《锻炼》二四:“陈克明这一问太兀突了, 胡清泉似乎一怔。”
1.高而上平;高高突起。
2.形容山秃。泛指秃:~鹫。
突读音:tū突tū(1)(副)本义:猝然;突然。(2)(动)猛冲:~围|~进。(3)(副)突然:~增|~减。(4)(形)高于周围:~出。(5)(名)古代灶旁突起的出烟火口;相当于现在的烟筒:灶~。