huī tū
pǎo tū
huá tū
wù tū
dàng tū
chōng tū
mò tū
hú tū
huǐ tū
gū tū
kuáng tū
gǔ tū
piāo tū
liú tū
hán tū
wā tū
dàng tū
láng tū
chuǎng tū
hài tū
chēng tū
yǎo tū
bō tū
dá tū
mù tū
chāo tū
táng tū
qí tū
dǐ tū
cuàn tū
hěn tū
qī tū
dǐ tū
wù tū
yān tū
huī tū
chī tū
shǐ tū
bào tū
hàn tū
hū tū
xī tū
mǐ tū
pán tū
bī tū
zhóu tū
bēn tū
huì tū
fú tū
qīn tū
báo tū
lái tū
chí tū
téng tū
qū tū
wā tū
jìn tū
páo tū
pái tū
hú tū
qǔ tū
bá tū
hū tū
huò tū
áo tū
dì tū
qián tū
qū tū
líng tū
piào tū
hú tū
táng tū
lěng tū
chēng tū
mào tū
pín tū
duò tū
líng tū
gāo tū
chù tū
hú tū
chāo tū
líng tū
jí tū
dǐ tū
qī tū
gǎn tū
hé tū
谓像野[.好工具]猪一样奔突窜扰。
⒈ 谓像野猪一样奔突窜扰。
引《后汉书·刘陶传》:“今果已攻河东,恐遂转更豕突上京。”
《陈书·华皎传》:“蚁聚巴湘,豕突鄢郢。”
宋叶适《赠李秀才萧舒》诗:“忽值巡游防豕突,也叨扈从识龙颜。”
刘师陶《夜泊》诗:“半壁河山伤豕突,片时泥爪类鸿征。”
野猪喜欢到处乱跑,用嘴拱东西。因用以比喻贼寇到处侵犯。
豕shǐ(名)猪。
突读音:tū突tū(1)(副)本义:猝然;突然。(2)(动)猛冲:~围|~进。(3)(副)突然:~增|~减。(4)(形)高于周围:~出。(5)(名)古代灶旁突起的出烟火口;相当于现在的烟筒:灶~。