wáng tuō
āi tuō
kāi tuō
tāo tuō
ōu tuō
dù tuō
lì tuō
dùn tuō
jù tuō
wù tuō
jiè tuō
làn tuō
bá tuō
mǒ tuō
hún tuō
zòng tuō
shuǎi tuō
wàn tuō
bǐng tuō
pì tuō
wǎn tuō
tiāo tuō
piē tuō
jīng tuō
zhèng tuō
shuǎng tuō
tōng tuō
qīng tuō
luò tuō
yǐng tuō
pā tuō
kuā tuō
lòu tuō
tī tuō
pǐn tuō
sǎ tuō
hù tuō
fā tuō
huá tuō
pī tuō
sī tuō
ōu tuō
jiě tuō
chú tuō
miǎn tuō
kòu tuō
cán tuō
zǐ tuō
biàn tuō
lǎo tuō
zǒu tuō
bèng tuō
mǎi tuō
diào tuō
sǎ tuō
bǎi tuō
táo tuō
xū tuō
guī tuō
chāo tuō
wán tuō
bǎi tuō
gào tuō
fàng tuō
piě tuō
bái tuō
diū tuō
lóng tuō
tòu tuō
jì tuō
liǎo tuō
wǎn tuō
chū tuō
huì tuō
é tuō
tù tuō
jiǎn tuō
xǐ tuō
tǐng tuō
pō tuō
huá tuō
shū tuō
huó tuō
bǎi tuō
bāo tuō
dēng tuō
wǎn tuō
sǎ tuō
tuī tuō
⒈ 方言。丢掉,花费掉。
引《海上花列传》第十六回:“中意末走走,勿中意搳脱块洋钱好哉!”
吴语。指丢掉。《海上花列传.第一六回》「中意末走走,勿中意搳脱块洋钱好哉!」
搳huá(动)饮酒时两人同时伸出手指并各说一个数;谁说的数目跟双方所伸手指的总数相符;谁就算赢;输的人喝酒。也作“划拳”。
脱读音:tuō脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。