é yì
é zuò
é hùn
é tuō
é yì
é lòu
é cuò
é biàn
é yǔ
é běn
é zhà
é qǐn
é chuǎn
é tǐ
é duó
é tì
é lài
é quē
é chà
é yīn
é wù
é tán
é lüè
é shòu
é yì
é nào
é fǎ
é wěi
é yáo
é chēng
é wù
é fēng
é wěi
é wén
é xīn
é yán
é wū
é luàn
é hào
é bào
é qián
é luò
é sú
é chuán
é rén
é cuàn
é tóu
é wèi
é làn
é wěn
é yáo
é shī
é shì
é pì
é bēng
é bì
é zá
é ní
é shuāi
é miù
é dù
é quē
é hùn
é duó
é huàn
é jiǎn
é zì
é piàn
é suǒ
é huǒ
é wàng
é yǎn
hún tuō
sī tuō
qīng tuō
fàng tuō
sǎ tuō
làn tuō
diū tuō
chú tuō
jiě tuō
hù tuō
luò tuō
āi tuō
bǐng tuō
wǎn tuō
pō tuō
bǎi tuō
ōu tuō
ōu tuō
wáng tuō
piě tuō
tòu tuō
huá tuō
piē tuō
pǐn tuō
xǐ tuō
lóng tuō
huá tuō
pī tuō
tuī tuō
yǐng tuō
huì tuō
miǎn tuō
mǎi tuō
biàn tuō
cán tuō
tī tuō
dù tuō
bá tuō
diào tuō
jiǎn tuō
kuā tuō
tōng tuō
shuǎi tuō
mǒ tuō
zhèng tuō
jiè tuō
gào tuō
tù tuō
huó tuō
pā tuō
jīng tuō
kāi tuō
sǎ tuō
kòu tuō
táo tuō
jì tuō
jù tuō
shū tuō
dùn tuō
zǐ tuō
liǎo tuō
wán tuō
bèng tuō
é tuō
tiāo tuō
bāo tuō
fā tuō
lòu tuō
dēng tuō
wǎn tuō
zǒu tuō
shuǎng tuō
chāo tuō
wù tuō
guī tuō
lǎo tuō
wàn tuō
wǎn tuō
tāo tuō
bái tuō
sǎ tuō
xū tuō
zòng tuō
tǐng tuō
lì tuō
bǎi tuō
pì tuō
chū tuō
bǎi tuō
⒈ 亦作“譌脱”。指文字上的错误、脱漏。
引宋赵善愖《柳文后跋》:“及到官,首取閲之,乃大不然,讹脱特甚。”
清张之洞《读古人文集》:“若坊刻《文选集腋》,譌脱璅碎,首尾不具,掇拾入文,无益有害。”
易宗夔《新世说·夙慧》:“潘稼堂资稟絶人,幼有圣童之目,览歷书一过,即能闇诵,无所讹脱,首尾不遗一字。”
胡适《陆贾<新语>考》:“大概《子汇》本另出于一种较古的底本,故讹脱最少。”
文字错漏。
如:「这篇文章讹脱太多,难以理解。」
讹é(1)(名)错误:以~传~。(2)(动)讹诈:~人。
脱读音:tuō脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。