bá tuō
miǎn tuō
chāo tuō
wáng tuō
qīng tuō
shuǎi tuō
piē tuō
fā tuō
wàn tuō
tù tuō
dù tuō
pì tuō
shū tuō
dùn tuō
ōu tuō
fàng tuō
diū tuō
wǎn tuō
xū tuō
zǒu tuō
jù tuō
huá tuō
tōng tuō
shuǎng tuō
bǎi tuō
jīng tuō
hù tuō
kòu tuō
lǎo tuō
tuī tuō
bǎi tuō
kuā tuō
piě tuō
diào tuō
cán tuō
táo tuō
kāi tuō
luò tuō
jiǎn tuō
bèng tuō
jiě tuō
lì tuō
huì tuō
mǎi tuō
tiāo tuō
pā tuō
chú tuō
tǐng tuō
ōu tuō
mǒ tuō
pō tuō
biàn tuō
zòng tuō
xǐ tuō
yǐng tuō
wù tuō
gào tuō
wǎn tuō
lóng tuō
làn tuō
pǐn tuō
hún tuō
lòu tuō
bǐng tuō
jiè tuō
sǎ tuō
sǎ tuō
wán tuō
sī tuō
guī tuō
wǎn tuō
bǎi tuō
huá tuō
tòu tuō
chū tuō
huó tuō
zhèng tuō
sǎ tuō
jì tuō
āi tuō
liǎo tuō
bāo tuō
dēng tuō
tī tuō
zǐ tuō
pī tuō
é tuō
bái tuō
tāo tuō
碗坯。
《资治通鉴·唐则天后长寿元年》:“春,一月,丁卯,太后引见存抚使所举人,无问贤愚,悉加擢用……时人为之语曰:‘补闕连车载,拾遗平斗量,欋推侍御史,盌脱校书郎。’”言授官不加选择,校书郎就像碗毛坯一样粗滥。后用为滥用官吏的典实。 宋苏轼《生日王郎以诗见庆次其韵》:“但信櫝藏终自售,岂知盌脱本无橅。”
同“碗”。
脱读音:tuō脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。