jì tuō
diào tuō
biàn tuō
lòu tuō
qīng tuō
jiǎn tuō
pā tuō
huá tuō
zhèng tuō
sǎ tuō
kāi tuō
luò tuō
bái tuō
liǎo tuō
jiě tuō
wáng tuō
miǎn tuō
tǐng tuō
xǐ tuō
āi tuō
shuǎng tuō
bǎi tuō
é tuō
dùn tuō
pì tuō
tuī tuō
tòu tuō
bèng tuō
huá tuō
chāo tuō
ōu tuō
sǎ tuō
sǎ tuō
wàn tuō
zǒu tuō
bāo tuō
jiè tuō
jīng tuō
pī tuō
dù tuō
tī tuō
fā tuō
ōu tuō
dēng tuō
guī tuō
wǎn tuō
pō tuō
táo tuō
hù tuō
lǎo tuō
sī tuō
mǒ tuō
chū tuō
tōng tuō
chú tuō
piě tuō
bá tuō
xū tuō
diū tuō
bǎi tuō
bǐng tuō
piē tuō
jù tuō
tù tuō
zǐ tuō
hún tuō
shū tuō
fàng tuō
làn tuō
shuǎi tuō
wǎn tuō
tāo tuō
wǎn tuō
kòu tuō
lì tuō
pǐn tuō
zòng tuō
huó tuō
huì tuō
wán tuō
mǎi tuō
kuā tuō
bǎi tuō
wù tuō
lóng tuō
cán tuō
tiāo tuō
gào tuō
yǐng tuō
⒈ 奋力摆脱。
引清黄六鸿《福惠全书·刑名·奸情》:“所谓强者,须有强暴之状,或刀斧恐骇,不能挣脱之情。”
茅盾《子夜》一:“林佩珊十分生气似的挣脱了范博文的手。”
奋力摆脱。
如:「太阳屡次想挣脱厚厚的云层,但都未能成功。」
1. 用力支撑或摆脱:挣脱。挣开。
2. 出力取得:挣钱。挣饭吃。
脱读音:tuō脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。