ōu yě
ōu rén
ōu fēng
ōu tuō
ōu sū
ōu jiàn
ōu zhōu
ōu yú
ōu yuè
ōu yáng
ōu zhá
ōu xiè
ōu huáng
ōu xuè
ōu tù
ōu chuí
ōu gē
ōu wén
ōu huò
ōu rǎng
ōu zhān
ōu mǔ
tiào hái
ōu dāo
ōu méi
ōu jī
ōu qǐ
ōu qí
ōu xī
ōu yú
ōu dǎ
ōu hòu
ōu qín
ōu yāng
ōu gòu
ōu mǔ
ōu zhā
ōu yuán
ōu shū
ōu nì
ōu chǔ
ōu měi
ōu zhàng
ōu zēng
ōu tǐ
ōu lì
ōu luò
ōu mò
ōu bì
ōu è
wǎn tuō
shuǎi tuō
ōu tuō
xū tuō
sǎ tuō
cán tuō
piě tuō
lòu tuō
chū tuō
mǎi tuō
tiāo tuō
bá tuō
fàng tuō
bǎi tuō
kuā tuō
chú tuō
zǐ tuō
lǎo tuō
lóng tuō
biàn tuō
kòu tuō
shuǎng tuō
hù tuō
bèng tuō
tāo tuō
zòng tuō
táo tuō
wán tuō
guī tuō
luò tuō
sī tuō
āi tuō
bǎi tuō
pī tuō
tōng tuō
zǒu tuō
mǒ tuō
chāo tuō
làn tuō
miǎn tuō
tuī tuō
huá tuō
diū tuō
huì tuō
bǐng tuō
diào tuō
yǐng tuō
tǐng tuō
jiǎn tuō
sǎ tuō
zhèng tuō
wáng tuō
tòu tuō
ōu tuō
jiě tuō
piē tuō
dēng tuō
jīng tuō
wǎn tuō
wù tuō
jù tuō
wàn tuō
pō tuō
fā tuō
kāi tuō
dù tuō
bāo tuō
pì tuō
shū tuō
sǎ tuō
huó tuō
huá tuō
jì tuō
gào tuō
pǐn tuō
hún tuō
wǎn tuō
xǐ tuō
tī tuō
bǎi tuō
bái tuō
liǎo tuō
pā tuō
jiè tuō
é tuō
tù tuō
dùn tuō
lì tuō
qīng tuō
⒈ 匈奴语。即瓯脱。欧,通“甌”。 匈奴筑以守边的土室。亦借指匈奴。参见“甌脱”。
引唐李邕《逸人窦居士神道碑》:“欧脱连头而受诛,穷庐屈膝而请命。”
欧ōu(1)(ōu)姓。(2)(名)指欧洲:~化|北~。
脱读音:tuō脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。