miǎn jiě
miǎn cì
miǎn shēn
miǎn cè
miǎn chén
miǎn tuō
miǎn zé
miǎn tuì
miǎn diào
miǎn qù
miǎn dié
miǎn chù
miǎn le
miǎn xí
miǎn sù
miǎn xíng
miǎn zuì
miǎn dīng
miǎn xuǎn
miǎn chú
miǎn huò
miǎn bà
miǎn huàn
miǎn sàng
miǎn shì
miǎn fàng
miǎn sù
miǎn zhòu
miǎn shuì
miǎn zhú
miǎn què
miǎn jiǎn
miǎn lǐ
miǎn zū
miǎn piào
miǎn rǔ
miǎn qiǎn
miǎn yàn
miǎn qiú
miǎn fèi
miǎn shěng
miǎn tǎn
miǎn guī
miǎn shū
miǎn fù
miǎn pì
miǎn diào
miǎn gù
miǎn fú
miǎn de
miǎn shè
miǎn zhēng
miǎn tán
miǎn guān
miǎn qiǎng
miǎn zhài
miǎn lǜ
miǎn zuò
miǎn guān
miǎn yì
miǎn yì
miǎn xuē
miǎn bì
miǎn sú
wèn má
miǎn fū
miǎn de
bāo tuō
huá tuō
sǎ tuō
tǐng tuō
chū tuō
luò tuō
jiǎn tuō
zǐ tuō
hù tuō
jīng tuō
tuī tuō
shū tuō
dùn tuō
táo tuō
hún tuō
guī tuō
jiě tuō
xǐ tuō
wǎn tuō
jù tuō
fā tuō
huì tuō
pǐn tuō
wáng tuō
mǒ tuō
zǒu tuō
huá tuō
ōu tuō
làn tuō
diū tuō
tāo tuō
jiè tuō
āi tuō
tòu tuō
xū tuō
bǎi tuō
tiāo tuō
wǎn tuō
chāo tuō
bái tuō
pī tuō
piē tuō
bǐng tuō
bá tuō
miǎn tuō
diào tuō
tù tuō
fàng tuō
kòu tuō
mǎi tuō
tōng tuō
bǎi tuō
sǎ tuō
dēng tuō
kuā tuō
lóng tuō
é tuō
wán tuō
kāi tuō
ōu tuō
wǎn tuō
tī tuō
wàn tuō
zòng tuō
yǐng tuō
pì tuō
chú tuō
huó tuō
pō tuō
bǎi tuō
zhèng tuō
shuǎi tuō
pā tuō
liǎo tuō
sǎ tuō
shuǎng tuō
wù tuō
sī tuō
bèng tuō
lòu tuō
cán tuō
qīng tuō
lǎo tuō
gào tuō
biàn tuō
lì tuō
jì tuō
dù tuō
piě tuō
⒈ 谓免除罪罚;免祸。
引《汉书·吾丘寿王传》:“盗贼不輒伏辜,免脱者众,害寡而利多,此盗贼所以蕃也。”
《后汉书·樊宏传》:“会汉兵日盛, 湖阳惶急,未敢杀之,遂得免脱。”
⒉ 免掉;脱离。
引北齐颜之推《颜氏家训·归心》:“一人修道,济度几许苍生,免脱几身罪累。”
免miǎn(1)(动)去掉;除掉:~费|~税。(2)(动)避免:难~|以~。(3)(动)不可;不要:~进。
脱读音:tuō脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。