yīng zhì
yīng hún
yīng pàn
yīng fēng
yīng wǔ
yīng qì
yīng dàng
yīng chén
yīng zhì
yīng yì
yīng jié
yīng mó
yīng shì
yīng jiàn
yīng cái
yīng tè
yīng zòng
yīng yào
yīng gǔn
yīng bǐng
yīng táo
yīng qiào
yīng tái
yīng cái
yīng fā
yīng huá
yīng ruì
yīng jīng
yīng chēng
yīng liáo
yīng gǔ
yīng huī
yīng cí
yīng cí
yīng cùn
yīng yì
yīng hù
yīng zī
yīng guǐ
yīng shì
yīng xióng
yīng yīn
yīng líng
yīng yóu
yīng mài
yīng yǒng
yīng fǔ
yīng jiàn
yīng zhì
yīng guāng
yīng bàng
yīng sháo
yīng zhǔ
yīng máo
yīng jué
yīng huáng
yīng huì
yīng zhǐ
yīng shì
yīng miào
yīng sà
yīng duàn
yīng rén
yīng shí
yīng luò
yīng ruǐ
yīng yǔ
yīng bá
yīng jīng
yīng fàn
yīng mào
yīng kǎn
yīng jùn
yīng jùn
yīng háo
yīng tǐng
yīng mǐn
yīng fēn
yīng ruì
yīng guǒ
yīng dūn
yīng xīn
yīng míng
yīng mǔ
yīng xiù
yīng cāo
yīng qiú
yīng yuàn
yīng zhuó
yīng lǎng
yīng yàn
yīng zhì
yīng shēng
yīng duō
yīng lún
yīng huì
yīng jié
yīng wù
yīng móu
yīng yīng
yīng qí
yīng wěi
yīng biàn
yīng guó
yīng zī
yīng gài
yīng lüè
yīng jué
yīng jùn
yīng zhé
yīng wù
yīng rú
yīng máo
yīng yí
yīng dàng
yīng liè
yīng guǐ
yīng jié
líng jùn
shǎo jùn
xiāo jùn
qīng jùn
háo jùn
cōng jùn
máo jùn
de juàn
qí jùn
zhěng jùn
xióng jùn
qiú jùn
hán jùn
míng jùn
xián jùn
yīng jùn
qiào jùn
lǎng jùn
cái jùn
xiù jùn
chāo jùn
mǐn jùn
míng jùn
jiǎn jùn
shēn juàn
qīng jùn
qiào jùn
huò jùn
lěng jùn
⒈ 同“英俊”。
⒉ 才智出众的人。
引《文子·下德》:“故国治可与愚守也,而军旅可以法同也,不待古之英雋而人自足者,因其所有而并用之。”
《汉书·礼乐志》:“至武帝即位,进用英雋。”
宋曾巩《雨中王驾部席上》诗:“英雋并游知最幸,名园偷暇更追寻。”
⒊ 才智出众。
引宋苏轼《赐范纯仁上第二表辞免恩命不允断来章批答》:“朕用慨然,当食不御,思得英雋之老,共收文武之用。”
明朱鼎《玉镜台记·下镜》:“我本傖荒鄙人,才非英雋。”
⒋ 容貌俊秀而有精神。
引欧阳予倩《潘金莲》第五幕:“想你们是同胞弟兄,怎么你哥哥那样丑陋,你这样英雋?”
英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。
隽读音:jùn,juàn[ jùn ]1. 同“俊”。