yīng gǔn
yīng liè
yīng dàng
yīng jùn
yīng guāng
yīng jīng
yīng huì
yīng tè
yīng wù
yīng qì
yīng huáng
yīng miào
yīng táo
yīng yào
yīng zhì
yīng ruì
yīng shì
yīng fēng
yīng cùn
yīng wù
yīng duō
yīng jiàn
yīng yǒng
yīng ruì
yīng zhé
yīng jùn
yīng pàn
yīng dàng
yīng zhǔ
yīng jué
yīng cái
yīng chén
yīng fā
yīng rén
yīng gài
yīng liáo
yīng ruǐ
yīng zī
yīng lǎng
yīng duàn
yīng yīng
yīng shì
yīng rú
yīng móu
yīng guǐ
yīng fǔ
yīng xīn
yīng qí
yīng hún
yīng jiàn
yīng qiào
yīng huá
yīng zhì
yīng xióng
yīng yuàn
yīng zī
yīng jīng
yīng máo
yīng sháo
yīng sà
yīng háo
yīng zhǐ
yīng yí
yīng líng
yīng jié
yīng guǐ
yīng qiú
yīng zhì
yīng tái
yīng bá
yīng shí
yīng cāo
yīng biàn
yīng chēng
yīng yì
yīng cái
yīng huì
yīng dūn
yīng yǔ
yīng fàn
yīng hù
yīng zhì
yīng shì
yīng yì
yīng yóu
yīng lüè
yīng míng
yīng jié
yīng mào
yīng huī
yīng cí
yīng tǐng
yīng shēng
yīng zhuó
yīng bǐng
yīng wěi
yīng jié
yīng mǐn
yīng luò
yīng zòng
yīng jué
yīng mài
yīng guǒ
yīng yàn
yīng lún
yīng máo
yīng fēn
yīng mǔ
yīng cí
yīng kǎn
yīng guó
yīng wǔ
yīng xiù
yīng jùn
yīng gǔ
yīng yīn
yīng mó
yīng bàng
⒈ 亦作“英旄”。俊秀杰出的人。
引汉枚乘《柳赋》:“儁乂英旄,列襟联袍。”
南朝梁刘孝标《辨命论》:“昔之玉质金相,英髦秀达,皆摈斥於当年。”
宋欧阳修《斋宫尚有残雪思作学士时摄事于此有感》诗之三:“两京平日接英髦,不独诗豪酒亦豪。”
清唐孙华《送门人时期五贡入太学》诗:“徵书忽下选英髦,鷺羽西雍飞始振。”
才俊之士。
英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。
髦读音:máo髦máo(名)古代幼儿垂在前额的短头发。