yīng hún
yīng huī
yīng huáng
yīng tè
yīng zhuó
yīng qiú
yīng xīn
yīng mǐn
yīng cí
yīng gǔ
yīng tǐng
yīng míng
yīng yǔ
yīng cùn
yīng duō
yīng gǔn
yīng shì
yīng zhì
yīng shì
yīng zhé
yīng bá
yīng shí
yīng xióng
yīng zhì
yīng yì
yīng rú
yīng yì
yīng mài
yīng liáo
yīng guǐ
yīng yīng
yīng yí
yīng háo
yīng jué
yīng shēng
yīng luò
yīng zhǐ
yīng wù
yīng chén
yīng máo
yīng fēng
yīng wěi
yīng huì
yīng fǔ
yīng kǎn
yīng cāo
yīng dàng
yīng yào
yīng guǐ
yīng duàn
yīng gài
yīng jié
yīng jīng
yīng yàn
yīng yǒng
yīng sà
yīng zī
yīng shì
yīng zī
yīng dàng
yīng yuàn
yīng pàn
yīng wǔ
yīng zhì
yīng cái
yīng cí
yīng miào
yīng guó
yīng lún
yīng mào
yīng móu
yīng jié
yīng huá
yīng fēn
yīng zòng
yīng tái
yīng líng
yīng fā
yīng táo
yīng xiù
yīng lǎng
yīng mó
yīng qí
yīng jùn
yīng bǐng
yīng huì
yīng lüè
yīng jié
yīng zhì
yīng wù
yīng jīng
yīng bàng
yīng máo
yīng yīn
yīng qì
yīng qiào
yīng hù
yīng mǔ
yīng fàn
yīng ruǐ
yīng rén
yīng jiàn
yīng jùn
yīng jùn
yīng guǒ
yīng jiàn
yīng cái
yīng chēng
yīng ruì
yīng dūn
yīng sháo
yīng jué
yīng biàn
yīng liè
yīng yóu
yīng guāng
yīng zhǔ
yīng ruì
jù jié
cái jié
yīng jié
xián jié
háo jié
hóng jié
shì jié
huán jié
jùn jié
sǒng jié
guī jié
míng jié
ào jié
sān jié
jié jié
bāng jié
piāo jié
gāo jié
shū jié
xiāo jié
xióng jié
jù jié
shī jié
xiù jié
shí jié
hóng jié
jùn jié
cí jié
rén jié
xiāo jié
jùn jié
sì jié
máo jié
kuí jié
guài jié
cái jié
xián jié
tǐng jié
bǐ jié
jùn jié
英杰yīngjié
(1) 才能超群的人
英heroes⒈ 亦作“英桀”。
⒉ 才智杰出;英俊。
引《战国策·齐策三》:“小国英桀之士,皆以国事累君,诚説君之义,慕君之廉也。”
《隋书·李密传》:“明公以英桀之才,而统驍雄之旅。”
元关汉卿《五侯宴》第二折:“这孩儿仪容儿清秀,模样儿英杰。”
⒊ 才智杰出的人;英豪。
引《荀子·王制》:“贤不肖不杂,则英杰至。”
唐崔璐《览皮先辈盛制因作十韵》:“在人为英杰,与国作禎符。”
元傅若金《登楼》诗:“明时进用多英杰,迂腐深惭守一经。”
清秋瑾《宝剑歌》:“死生一事付鸿毛,人生到此方英杰。”
陈毅《延安花朝贺林老六旬大庆》诗:“三代风云齿颊寒,几多英杰已凋残, 延城延水风波緑,花甲花朝仍少年。”
才智出众的人。
英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。
杰读音:jié杰jié(1)(名)才能出众的人:豪~|俊~。(2)(形)杰出:~作。