líng chí
líng yā
líng ào
líng cǎn
líng bìn
líng jià
líng fēng
líng tū
líng chú
líng kuī
líng duó
líng zá
líng sàn
líng wǔ
líng shuò
líng shé
líng xié
líng sī
líng chuō
líng xiāo
líng xū
líng jié
líng lì
líng jié
líng qī
líng rǎo
líng líng
líng kōng
líng rǔ
líng yān
líng wēi
líng jiàn
líng lì
líng jù
líng xuě
líng wù
líng báo
líng rén
líng zhì
líng chuáng
líng suì
líng yǔ
líng sī
líng chē
líng guǐ
líng cù
líng kuài
líng chén
líng chuō
líng téng
líng dàn
líng chuáng
líng jīng
líng liè
líng bìng
líng děng
líng duó
líng jiàn
líng kuà
líng tì
líng yīn
líng dōng
líng chí
líng zhù
líng jiǒng
líng jiāng
líng jìn
líng màn
líng shàng
líng zào
líng bào
líng cháo
líng huài
líng bèng
líng shuāng
líng luàn
líng mó
líng jiàn
líng xùn
líng luò
líng cuò
líng gòu
líng lì
líng jià
líng gù
líng hán
líng liè
líng yí
líng xiǎo
líng xiāo
líng huì
líng shàng
líng dǎo
líng liè
líng miè
líng tiǎn
líng bō
líng lì
líng tà
líng chái
líng xiāo
líng yuè
líng jí
líng fàn
líng zhuī
líng jiè
líng lì
líng mài
líng céng
líng ào
líng miè
líng shì
líng zāi
líng yǎn
líng jīng
líng hū
líng ōu
líng yǎn
líng bī
líng jìng
líng yún
líng lì
líng yuè
líng shuò
líng nüè
líng fēi
⒈ 犹超越。
引唐张彦远《历代名画记·卫协》:“古画皆畧,至协始精六法,颇为兼善。虽不备该,而妙有气韵。凌跨羣雄,旷代絶笔。”
宋胡仔《苕溪渔隐丛话前集·柳柳州》:“杜子美、李太白以英伟絶世之资,凌跨百代。”
明宋濂《答章秀才论诗书》:“唐初承陈隋之弊,多尊徐庾,遂至頽靡不振……而卢昇之、王子安,务欲凌跨三谢。”
赵朴初《阳春曲》:“水边林下舞羣仙,飞动意,凌跨两千年。”
⒉ 淩跨:超越。
引清陈田《<明诗纪事丁籤>序》:“论者谓弘正两朝,人才杰出,如王伯安之理学勋业, 杨升庵之博雅直节……皆足以凌跨宇内,炳燿一代。”
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
跨读音:kuà跨kuà(1)(动)基本义:抬起一只脚向前或向左右迈(一大步)。(2)(动)两脚分在物体的两边坐着或立着:~在马上|铁桥横~长江两岸。(3)(动)超越一定数量、时间或地区等界限:~年度|~地区|~行业。