líng chē
líng gù
líng bō
líng chí
líng huài
líng mó
líng yǎn
líng yǔ
líng jiǒng
líng rǔ
líng cù
líng zá
líng xiāo
líng bìn
líng jià
líng dàn
líng luò
líng bèng
líng rǎo
líng wǔ
líng shé
líng fēi
líng huì
líng shàng
líng chuáng
líng yuè
líng dōng
líng céng
líng jí
líng fàn
líng kuī
líng xiāo
líng guǐ
líng xiāo
líng luàn
líng miè
líng liè
líng shuò
líng xiǎo
líng jiè
líng zāi
líng ōu
líng báo
líng qī
líng jìng
líng cuò
líng kuài
líng chú
líng zào
líng lì
líng chái
líng màn
líng miè
líng hán
líng tà
líng jiāng
líng lì
líng zhì
líng xū
líng cháo
líng jiàn
líng zhù
líng mài
líng yí
líng yā
líng tiǎn
líng jié
líng liè
líng shàng
líng shuāng
líng lì
líng zhuī
líng ào
líng jiàn
líng kōng
líng fēng
líng lì
líng kuà
líng yǎn
líng xuě
líng sī
líng dǎo
líng shì
líng líng
líng duó
líng chuō
líng suì
líng yān
líng jià
líng xié
líng bào
líng lì
líng sī
líng bìng
líng yún
líng sàn
líng cǎn
líng xùn
líng lì
líng chí
líng chuō
líng chén
líng wù
líng shuò
líng jié
líng liè
líng jù
líng bī
líng jiàn
líng ào
líng jīng
líng tū
líng yuè
líng jīng
líng chuáng
líng duó
líng téng
líng nüè
líng hū
líng děng
líng rén
líng gòu
líng wēi
líng tì
líng yīn
líng jìn
wú jiè
zǔ jiè
lín jiè
jiàn jiè
yǎng jiè
xí jiè
shì jiè
yùn jiè
wēn jiè
jí jiè
yùn jiè
bēng jiè
wēn jiè
lín jiè
lìn jiè
yīn jiè
yí jiè
tāi jiè
quán jiè
lìn jiè
xiāng jiè
jiē jiè
yù jiè
láo jiè
líng jiè
wèi jiè
bēng jiè
zī jiè
féng jiè
tāo jiè
lǚ jiè
zhěn jiè
wēn jiè
làng jiè
yǐ jiè
chūn jiè
láng jí
líng jiè
sāo jiè
tuī jiè
jiāo jiè
fēng jiè
chéng jiè
gēng jiè
jiǎng jiè
píng jiè
lìn jiè
jiǎ jiè
yùn jiè
hù jiè
yīn jiè
róu jiè
wèi jiè
tóu jiè
jiàn jiè
líng jiè
dān jiè
tái jí
dǎo jí
zhé jiè
bù jiè
gù jiè
yùn jiè
shén jiè
dì jiè
tái jiè
róu jiè
yīn jiè
qiāo jiè
tōng jiè
bēng jiè
zhěn jiè
ài jiè
⒈ 侵陵,欺侮。
引南朝宋谢灵运《谢封康乐侯表》:“昔强氐暴虐,恃僭歷纪,既噬五都,志吞六合,遂陷没西河,倾覆南汉,凌藉纪郢,跨越淮泗。”
《新唐书·刘栖楚传》:“先是,诸恶少窜名北军,凌藉衣冠,有罪则逃军中,无敢捕。”
清蒲松龄《聊斋志异·仇大娘》:“而岁屡祲,豪强者復凌藉之,遂至食息不保。”
清纪昀《阅微草堂笔记·姑妄听之四》:“便可託庇荫,免无赖凌藉。”
⒉ 淩藉:侵凌,欺压。凌,一本作“凌”。
引清纪昀《阅微草堂笔记·姑妄听之四》:“妇暂辞去,言村中日日受侮,难於久住,如城中近君租数楹,便可託庇荫,免无赖凌藉,亦可朝夕相往来。”
欺凌。《新唐书.卷一○○.封伦传》:「伦素负才势,多所凌借。」也作「凌籍」、「陵藉」。
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
藉读音:jiè,jí[ jiè ]1. 垫在下面的东西。
2. 衬垫:枕藉。
3. 同“借”。
4. 抚慰:慰藉。
5. 含蓄:蕴藉。
6. 假设,假使:“公等遇雨,皆已失期,失期当斩。藉第令毋斩,而戍死者固十六七”。