líng tà
líng zāi
líng téng
líng bèng
líng qī
líng jiàn
líng mó
líng miè
líng lì
líng shì
líng chuō
líng yā
líng líng
líng xiāo
líng yīn
líng bào
líng báo
líng sī
líng chí
líng chái
líng dǎo
líng jù
líng hán
líng kuà
líng shàng
líng zào
líng yǎn
líng shuò
líng jiàn
líng huì
líng zhuī
líng yān
líng gòu
líng dàn
líng luàn
líng zhù
líng jí
líng chē
líng xùn
líng shuò
líng guǐ
líng nüè
líng bī
líng xiāo
líng jià
líng děng
líng liè
líng sàn
líng jià
líng bō
líng chú
líng cháo
líng jiǒng
líng mài
líng bìn
líng wēi
líng sī
líng màn
líng hū
líng lì
líng ào
líng duó
líng cuò
líng chuáng
líng jīng
líng jiàn
líng lì
líng liè
líng bìng
líng kuī
líng jìng
líng yuè
líng céng
líng lì
líng dōng
líng xuě
líng lì
líng shuāng
líng tì
líng jié
líng rǎo
líng yí
líng shé
líng jiè
líng tiǎn
líng rǔ
líng chuō
líng lì
líng gù
líng shàng
líng huài
líng ōu
líng chén
líng liè
líng jié
líng yuè
líng luò
líng fēng
líng cǎn
líng cù
líng xié
líng zá
líng tū
líng rén
líng kuài
líng kōng
líng fàn
líng yǎn
líng yǔ
líng xiāo
líng jìn
líng miè
líng jīng
líng chuáng
líng fēi
líng ào
líng xū
líng yún
líng wù
líng chí
líng wǔ
líng zhì
líng duó
líng suì
líng jiāng
líng xiǎo
yān hū
huāng hū
yuǎn hū
líng hū
yí hū
qī hū
miǎo hū
huǎng hū
tū hū
xùn hū
háo hū
shū hū
dàn hū
yā hū
huàn hū
biǎn hū
zhì hū
sī hū
xiè hū
duǎn hū
ān hū
piāo hū
ān hū
wán hū
cháng hū
yī hū
shǎn hū
miǎo hū
ào hū
lún hū
chāo hū
qì hū
miǎo hū
biāo hū
huāng hū
líng hū
luò hū
dài hū
jìn hū
cū hū
zhòu hū
dá hū
shū hū
qióng hū
líng hū
shǐ hū
qiú hū
huǎng hū
lǎ hu
piē hū
tóu hū
piāo hū
xū hū
yì hū
xī hū
měng hū
jù hū
guāng hū
yàn hū
huī hū
gǎn hū
yǐn hū
máng hū
ào hū
wàng hū
shùn hū
píng hū
tián hū
ǎn hū
shēn hū
àn hū
biāo hū
jiǎn hū
wǔ hū
mí hū
wēi hū
wán hū
bó hū
qīng hū
mò hū
hán hū
qǐng hū
é hū
yè hū
shǎn hū
ào hū
yōu hū
háo hū
piào hū
bào hū
shū hu
⒈ 轻慢。
引北齐颜之推《颜氏家训·勉学》:“见人读数十卷书,便自高大,凌忽长者,轻慢同列。”
唐刘知几《史通·古今正史》:“收所取史官,惧相凌忽。”
宋孔平仲《续世说·任诞》:“谢超宗,恃才使酒,多所凌忽。”
明沉德符《野获编·科场二·纳粟民生高第》:“於是士子叱为异类,居家则官长凌忽之,与齐民不甚别矣。”
⒉ 淩忽:欺侮,轻慢。
引宋苏轼《司马温公行状》:“及将相大臣典州者,多以贵倨自恃,凌忽转运使,使不得举职。”
明姚士粦《见只编》卷上:“至哱拜官虽副将,每以降虏凌忽之,衔之久矣。”
清郝懿行《宋琐语·标韵》:“覬为人使酒仗气,每醉,輒弥日不醒,僚类之间,多所凌忽。”
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
忽读音:hū忽hū(1)(副)不注意:~略|~视|疏~。(2)(副)忽而:天气~冷~热|油灯被风吹得~明~暗。(3)(量)(某些计量单位的)十万分之一:~米。(4)(量)计量单位名称。ɑ)长度;十忽等于一丝。b)重量;十忽等于一丝。