shí jiǎn
shí shěn
shí huāng
shí méi
shè jí
shí qǔ
shí méi
shí fā
shí fān
shí qīng
shí lú
shí yǒng
shí zhí
shí jí
shí xí
shí kuò
shí sòng
shí qiáo
shí bàng
shí duo
shí cài
shí cuì
shí zǐ
shí yí
shí yíng
shí nòng
shí tóu
shí jiè
shí líng
shí duó
chì sòng
zhù sòng
niàn song
mò sòng
zhòu sòng
xún sòng
lǐ sòng
chéng sòng
bàng sòng
kè sòng
gào song
àn sòng
fěng sòng
xián sòng
huì sòng
xué sòng
shí sòng
ān sòng
cū sòng
láng sòng
kǒu sòng
fěng sòng
luò sòng
jǔ sòng
ōu sòng
chàng sòng
chāng sòng
bèi sòng
jì sòng
chí sòng
gē sòng
lǎng sòng
jiǎng sòng
fén sòng
xí sòng
luò sòng
chuán sòng
fù sòng
zhuī sòng
gē sòng
ò sòng
wán sòng
fàn sòng
hēi sòng
ěr sòng
pī sòng
yín sòng
zuò sòng
cū sòng
guāng sòng
wén sòng
xián sòng
àn sòng
jì sòng
zhǎn sòng
kè sòng
chēng sòng
dú sòng
fù sòng
bèi sòng
shú sòng
⒈ 犹习诵。
引《鹖冠子·学问》:“圣人学问服师也,亦有终始乎?抑其拾诵记辞闔棺而止乎?”
清章学诚《文史通义·诗教下》:“后世百家杂艺,亦用赋体为拾诵,盖与歌诀同出六艺之外矣。”
清陆以湉《冷庐杂识·朱笠亭说诗》:“故惟归愚先生此书,最易拾诵。此书外,更取阮亭《古诗选》玩习。”
1. 捡,从地上拿起:拾草。拾粪。拾零(捡取某方面的零碎材料,常用于文章标题)。拾取。俯拾皆是。拾人牙慧。
2. 收,敛,整理:收拾。拾掇。
3. “十”的大写。
4. 旧称射箭人穿在左臂上的皮制护袖。
诵读音:sòng诵sòng(1)(动)本义:读出声音来;念;朗读:读出声音来;念;朗读(2)(动)背诵:记~|过目成~。(3)(动)称述、述说:传~|讽~。