fàn shān
fàn shū
fàn zhì
fàn jiá
fàn guǎn
fàn mì
fàn dào
fàn shì
fàn gōng
fàn xiāng
fàn běn
fàn tǎ
fàn jìng
fàn tǎ
fàn lín
fàn kè
fàn zhòu
fàn diàn
fàn cè
fàn xué
fàn jīng
fàn xiǎng
fàn biǎo
fàn shì
fàn lóu
fàn fāng
fàn huā
fàn xiè
fàn dì
fàn xiàng
fàn chéng
fàn shù
fàn sòng
fàn lún
fàn jiā
fàn bù
fàn shì
fàn jiā
fàn yīn
fàn jì
fàn fàn
fàn shì
fàn shēng
fàn huáng
fàn sēng
fàn líng
fàn jì
fàn yán
fàn jì
fàn zì
fàn shén
fàn shì
fàn gé
fàn bèi
fàn zhōng
fàn tiān
fàn chàng
fàn jū
fàn tǔ
fàn fú
fàn fǎ
fàn xí
fàn xiāng
fàn shì
fàn cè
fàn mén
fàn xīn
fàn nà
fàn zhòu
fàn lè
fàn róng
fàn zhòng
fàn yún
fàn zhì
fàn jiào
fàn lǚ
fàn sǎo
fàn qìng
fàn yì
fàn bài
fàn jīn
fàn cè
fàn sú
fàn yán
fàn wén
fàn chà
fàn xíng
fàn táng
fàn wáng
fàn guǐ
fàn yǔ
fàn yǔ
fàn jiè
fàn fāng
bàng sòng
niàn song
chuán sòng
wén sòng
zhù sòng
lǎng sòng
xué sòng
jì sòng
ōu sòng
shú sòng
zhǎn sòng
chàng sòng
ān sòng
mò sòng
luò sòng
jǔ sòng
zhuī sòng
ěr sòng
lǐ sòng
luò sòng
dú sòng
kǒu sòng
fén sòng
chí sòng
àn sòng
gào song
bèi sòng
fù sòng
fěng sòng
yín sòng
fàn sòng
gē sòng
chēng sòng
wán sòng
pī sòng
cū sòng
xián sòng
zuò sòng
kè sòng
fěng sòng
láng sòng
ò sòng
jiǎng sòng
chì sòng
zhòu sòng
gē sòng
chāng sòng
xián sòng
xún sòng
àn sòng
bèi sòng
xí sòng
hēi sòng
huì sòng
jì sòng
guāng sòng
kè sòng
chéng sòng
shí sòng
fù sòng
cū sòng
⒈ 谓佛家诵经。
引清刘大櫆《程易田琴音序》:“古者,钱刀以百八为贝;释氏之梵诵以百八为珠,其考鐘、其击鼓以百八为纪。”
梵fàn(名)梵语“梵摩”的省称;意思是清静;常指关于佛教的:~宫|~刹。
诵读音:sòng诵sòng(1)(动)本义:读出声音来;念;朗读:读出声音来;念;朗读(2)(动)背诵:记~|过目成~。(3)(动)称述、述说:传~|讽~。