yín méng
yín yǒng
yín niǎo
yín biān
yín ōu
yín gē
yín jí
yín náo
yín shí
yín shēn
yín yín
yín chuāng
yín wèi
yín sòng
yín qióng
yín jiān
yín bài
yín shēng
yín wán
yín gǔ
yín fēng
yín shǎng
yín xí
yín xiǎng
yín jiāng
yín zhóu
yín gǎo
yín chàng
yín sòng
yín xiù
yín cháo
yín nòng
yín xiǎng
yín duàn
yín wán
yín tà
yín hǒu
yín jiān
yín hún
yín qióng
yín zhòu
yín dēng
yín jiào
yín qiè
yín é
yín xiào
yín qióng
yín xīng
yín guān
yín xiě
yín míng
yín zhài
yín yǒng
yín bǐ
zuò sòng
chuán sòng
zhòu sòng
jì sòng
lǎng sòng
àn sòng
fěng sòng
ōu sòng
shú sòng
fàn sòng
ěr sòng
ò sòng
xún sòng
luò sòng
bèi sòng
niàn song
chí sòng
àn sòng
kè sòng
cū sòng
jǔ sòng
fù sòng
mò sòng
cū sòng
chēng sòng
fén sòng
xué sòng
lǐ sòng
gē sòng
chàng sòng
bèi sòng
shí sòng
xián sòng
huì sòng
dú sòng
yín sòng
kè sòng
chāng sòng
luò sòng
ān sòng
chéng sòng
fù sòng
zhǎn sòng
kǒu sòng
jiǎng sòng
láng sòng
pī sòng
wén sòng
guāng sòng
chì sòng
gào song
zhuī sòng
gē sòng
jì sòng
wán sòng
fěng sòng
xián sòng
bàng sòng
xí sòng
zhù sòng
hēi sòng
吟诵yínsòng
(1) 有节奏地诵读诗文
例吟.诵诗篇英chant;recite⒈ 泛指读书。
引《晋书·儒林传·徐苗》:“苗少家贫,昼执鉏耒,夜则吟诵。”
⒉ 谓有节奏地诵读诗文。
引《隋书·薛道衡传》:“江东雅好篇什, 陈主尤爱雕虫, 道衡每有所作,南人无不吟诵焉。”
唐李白《游太山》诗之四:“清斋三千日,裂素写道经。吟诵有所得,众神卫我形。”
宋罗大经《鹤林玉露》卷十二:“高宗亲书此联於幅纸,黏之殿壁……吟诵此联,凄然出涕。”
清梅曾亮《欧氏又一村读书图记》:“岳庵虽家居,亦囊篋鳞杂,不能吟诵无事如曩时。”
冯牧《<郭小川诗选>代序》:“﹝它们﹞值得我们吟诵……首先是因为它们时时响彻着的那种可贵的主旅律。”
吟咏歌诵。
如:「吟诵诗词」。
吟yín(1)(动)吟咏:~诗|~颂|~唱。(2)(名)古典诗歌的一种名称:《秦妇~》。
诵读音:sòng诵sòng(1)(动)本义:读出声音来;念;朗读:读出声音来;念;朗读(2)(动)背诵:记~|过目成~。(3)(动)称述、述说:传~|讽~。