lóng kù
lóng fèng
lóng yín
lóng hàn
lóng lù
lóng gān
lóng tuán
lóng miào
lóng bì
lóng chá
lóng yuán
lóng zhān
lóng qióng
lóng jiàn
lóng yān
lóng xīng
lóng zhú
lóng jǔ
lóng xún
lóng yóu
lóng guà
lóng zhāng
lóng dòng
lóng féng
lóng hún
lóng lèi
lóng zhé
lóng diāo
lóng jǐ
lóng sǎng
lóng luán
lóng zhǎo
lóng tú
lóng dōng
lóng dì
lóng páng
lóng hú
lóng zhú
lóng zú
lóng dǐng
lóng bó
lóng wǔ
lóng xué
lóng zǎo
lóng niǎo
lóng yáng
lóng hēng
lóng hàn
lóng jiā
lóng dēng
lóng shù
lóng qián
lóng tào
lóng wén
lóng hán
lóng lún
lóng jūn
lóng biǎo
lóng dé
lóng cháo
lóng nǎo
lóng zhào
lóng ér
lóng shā
lóng duàn
lóng tú
lóng mò
lóng zhǔn
lóng qí
lóng qí
lóng yú
lóng biāo
lóng pán
lóng suō
lóng lǐ
lóng shēn
lóng wēi
lóng zhū
lóng wō
lóng fǎng
lóng àn
lóng xiā
lóng shěn
lóng chún
lóng wān
lóng xiāo
lóng jiān
lóng fú
lóng sūn
lóng jù
lóng dūn
lóng lù
lóng tāo
lóng yú
lóng qí
lóng kē
lóng chuán
lóng niè
lóng jū
lóng téng
lóng ná
lóng jiē
lóng fǔ
lóng shén
lóng ér
lóng fēi
lóng shuì
lóng zhuàn
lóng shēng
lóng yáng
lóng shé
lóng shè
lóng xiǎn
lóng méi
lóng wěi
lóng cǎo
lóng yá
lóng zhí
lóng jū
lóng pí
lóng hú
lóng chē
lóng zhì
lóng gēng
lóng ruì
lóng jià
lóng zhōng
lóng jǐng
lóng diàn
lóng sì
lóng gǒng
lóng jùn
lóng zhàng
lóng jiāo
lóng lín
lóng jìng
lóng huá
lóng xiāng
lóng jiōng
lóng lín
lóng ěr
lóng xián
lóng guī
lóng huì
lóng dǐ
lóng gāo
lóng cí
lóng mǔ
lóng què
lóng kū
lóng lú
lóng huáng
lóng jué
lóng rǎo
lóng gǔ
lóng mǎ
lóng chú
lóng léi
lóng biān
lóng yīn
lóng jīn
lóng lóu
lóng píng
lóng zhōu
lóng péng
lóng jiǎ
lóng rán
lóng qiú
lóng jiàn
lóng tiān
lóng chuī
lóng huā
lóng cáng
lóng lòu
lóng yín
lóng háo
lóng yǎn
lóng qiū
lóng xiù
lóng é
lóng wéi
lóng lán
lóng gǔn
lóng bō
lóng xīn
lóng niǎn
lóng hù
lóng jiù
lóng juǎn
lóng zhū
lóng méi
lóng shū
lóng gǔ
lóng bì
lóng shēng
lóng hàn
lóng lì
lóng wèi
lóng xīng
lóng xiāng
lóng shàn
lóng zhǒng
lóng qióng
lóng xiū
lóng ào
lóng luán
lóng jǐ
lóng dào
lóng chí
lóng huà
lóng qí
lóng gē
lóng fú
lóng yù
lóng yìn
lóng jí
lóng ēn
lóng mài
lóng jìng
lóng yì
lóng cān
lóng sōu
lóng qì
lóng guà
lóng niǎn
lóng tuì
lóng guǒ
lóng quē
lóng yán
lóng xuè
lóng dí
lóng shī
lóng chán
lóng huāng
lóng kuí
lóng yú
lóng dí
lóng wò
lóng qiān
lóng guǎn
lóng jīng
lóng liáo
lóng bǎng
lóng xué
lóng qū
lóng shū
lóng dǎn
lóng yù
lóng ná
lóng dòu
lóng shā
lóng piào
lóng shé
lóng xiā
lóng dì
lóng xiàng
lóng pán
lóng nǎo
lóng shuò
lóng shǒu
lóng dùn
lóng chú
lóng páo
lóng luǎn
lóng yuán
lóng bīn
lóng biāo
lóng sāi
lóng zhàng
lóng wǔ
lóng chī
lóng yào
lóng méi
lóng kān
lóng tán
lóng jǐng
lóng zhōu
lóng guān
lóng dòng
lóng hái
lóng chuàn
lóng chāo
lóng zī
lóng yě
lóng biān
lóng zhào
lóng bèi
lóng fù
lóng qì
lóng míng
lóng bǎng
lóng tóu
lóng wèi
lóng bō
lóng yì
lóng mù
lóng huò
lóng jīn
lóng bù
lóng hù
liù zhōng
shí zhōng
jiǎ zhōng
pái zhōng
mǔ zhōng
dú zhōng
shǔ zhōng
mǔ zhōng
lóng zhōng
hǎo zhōng
diǎn zhōng
yìng zhōng
qiú zhōng
dì zhōng
diàn zhōng
shān zhōng
tái zhōng
liàng zhōng
shēng zhōng
dào zhōng
jiǎng zhōng
yáo zhōng
huáng zhōng
sòng zhōng
sāng zhōng
wàn zhōng
gǔ zhōng
diǎn zhōng
hóng zhōng
wǔ zhōng
lín zhōng
guà zhōng
yuè zhōng
gài zhōng
huā zhōng
jī zhōng
míng zhōng
jìng zhōng
qìng zhōng
diào zhōng
jǐng zhōng
shǎng zhōng
bì zhōng
bǎi zhōng
shū zhōng
zhuàng zhōng
gū zhōng
qīng zhōng
tǎ zhōng
qíng zhōng
jǐng zhōng
jiā zhōng
yí zhōng
chén zhōng
fēn zhōng
fēng zhōng
qiú zhōng
huá zhōng
biān zhōng
jiǔ zhōng
hóng zhōng
dǐng zhōng
xiǎo zhōng
sēng zhōng
mǔ zhōng
gē zhōng
zhàn zhōng
chán zhōng
fú zhōng
fú zhōng
yǎ zhōng
hòu zhōng
fǔ zhōng
míng zhōng
jīng zhōng
shuāng zhōng
jiǔ zhōng
jìn zhōng
dà zhōng
fàn zhōng
fàn zhōng
chū zhōng
hán zhōng
qiān zhōng
kōng zhong
mù zhōng
hào zhōng
mǔ zhōng
chēn zhōng
bó zhōng
kòu zhōng
gē zhōng
龙钟lóngzhōng
(1) 年老体衰、行动不便的样子。也指潦倒不得志的样子
例交结惭时辈,龙钟似老翁。——李端《赠薛戴》例老态龙钟.英decrepit;senile(2) 另指湿漉漉的样子
⒈ 亦作“龙鐘”。
⒉ 身体衰老,行动不灵便者。
引北齐杜弼《檄梁文》:“委慈母似脱屣,弃宠弟如遗芥,龙钟稚子,痛苦成行。”
⒊ 衰老貌;年迈。
引唐沉佺期《答魑魅代书寄家人》诗:“龙钟辞北闕,蹭蹬守南荒。”
宋梅尧臣《寄马御史》诗:“却顾旧埒老病马,尘沙歷尽空龙钟。”
清王韬《<淞滨琐话>自序》:“此数十寒暑中,自孩提无知以迄乎龙钟待尽,其间或疾苦,或颠连,或忧愁,备人世诸苦恼而一身受之。”
瞿秋白《赤都心史》十二:“年老龙锺褴褛瘦弱的乞丐双手拱着等候基督教徒的慈悲。”
⒋ 失意潦倒貌。
引唐李华《卧疾舟中相里范二侍御先行赠别序》:“华也潦倒龙钟,百疾丛体,衣无完帛,器无兼蔬。”
唐白居易《十年三月三十日别微之于澧上》诗:“莫问龙鐘恶官职,且听清脆好文篇。”
清唐孙华《哭座主玉峰尚书徐公》诗之二:“却恨龙钟无报答,敢因时忌讳门生。”
⒌ 沾湿貌。
引汉蔡邕《琴操·信立退怨歌》:“紫之乱朱,粉墨同兮;空山歔欷,涕龙钟兮。”
唐岑参《逢入京使》诗:“故园东望路漫漫,双袖龙钟泪不乾。”
清陈维崧《采桑子·正月二十日从吴天石处获读纬云弟京邸春词》词之八:“年来怕作伤心句,双袖龙钟,左耳新聋,莫把箜篌唱懊儂。”
《痛史》第十五回:“从此太皇太后得见了孙儿,却又失了媳妇,可怜一掬龙钟老泪,泣的没有乾时。”
⒍ 行进艰难貌。
引唐苏颋《早发方骞驿》诗:“传置远山蹊,龙钟蹴烂泥。”
⒎ 指竹。见“龙钟”。
引北周庾信《邛竹杖赋》:“霜风色古,露染斑深。每与龙钟之族,幽翳沉沉。”
唐袁邕《东峰亭各赋一物得阴崖竹》诗:“龙钟负烟雪,自有凌云心。”
清曹寅《移竹东轩和高竹窗学士来韵》:“稚子龙钟当户多,北堂曾种向南坡。”
年老体衰行动不便的样子。
龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。
钟读音:zhōng钟zhōng(1)(名)响器;中空;用铜或铁制成:~鼎|~鼓|~楼。(2)(名)计时的器具;有挂在墙上的;也有放在桌上的:~摆|~表|~点|~声。(3)(名)指钟点、时间:六点~。钟zhōng(1)(动)(情感)等集中:~爱|~情。(2)姓。钟zhōng(名)同“盅”。