shēng luè
shēng tǎo
shēng yù
shēng yùn
shēng bīng
shēng cí
shēng jì
shēng yán
shēng shī
shēng yuán
shēng sè
shēng líng
shēng chén
shēng cái
shēng nuò
shēng fāng
shēng qì
shēng chuán
shēng yǐn
shēng gē
shēng qiáng
shēng qiāng
shēng dù
shēng yáng
shēng jì
shēng liè
shēng jià
shēng lǜ
shēng hū
shēng nà
shēng wèn
shēng yù
shēng yóu
shēng yàn
shēng yīn
shēng liàng
shēng wén
shēng jí
shēng yuān
shēng shē
shēng shī
shēng zǔ
shēng huá
shēng gǔ
shēng jiāo
shēng xī
shēng zhāng
shēng shù
shēng de
shēng zǐ
shēng yì
shēng lì
shēng huà
shēng pǔ
shēng jì
shēng chā
shēng yún
shēng zhù
shēng kòng
shēng chǎng
shēng jì
shēng bō
shēng jì
shēng niǔ
shēng làng
shēng xiāng
shēng yā
shēng cǎi
shēng hāi
shēng mào
shēng biàn
shēng wàng
shēng míng
shēng jiā
shēng shì
shēng sù
shēng bù
shēng yīng
shēng míng
shēng qíng
shēng xiǎng
shēng sòu
shēng ǒu
shēng xùn
shēng yǐng
shēng diào
shēng kài
shēng páng
shēng ér
shēng néng
shēng róng
shēng jié
shēng dài
shēng kǒu
shēng sǎng
shēng lèi
shēng wèi
shēng dié
shēng rě
shēng liè
shēng mǔ
shēng pín
shēng nà
shēng wēi
shēng sī
shēng qū
shēng bǐ
shēng yuè
qǔ nuò
qīng nuò
chéng nuò
èr nuò
yìng nuò
lǐng nuò
yǐ nuò
chàng nuò
yí nuò
sù nuò
shū nuò
jǐn nuò
jīn nuò
chóu nuò
huà nuò
rán nuò
bān nuò
shēng nuò
jiàn nuò
chóu nuò
wéi nuò
zhū nuò
yǔn nuò
kǎi nuò
xīn nuò
bǎi nuò
duō nuò
fèng nuò
yuè nuò
zé nuò
zhòng nuò
jì nuò
kǎ nuò
xiào nuò
jìng nuò
fù nuò
chàng nuò
dìng nuò
bì nuò
dà nuò
xǔ nuò
míng nuò
yōu nuò
⒈ 亦作“声喏”。
⒉ 出声应答。
引宋李纲《靖康传信录》卷一:“﹝余与吴敏撰数十语﹞俾閤门官宣读,每读一句,将士声诺。”
宋洪迈《夷坚支志乙·黄巢庙》:“山下人每闻庙内声喏,若数百人受令唯诺者。”
清蒲松龄《聊斋志异·偷桃》:“﹝吏﹞少顷復下,命取桃子,术人声诺。”
《快心编三集》第八回:“张芳跪领钧旨,声喏而去。”
⒊ 古人谒见官长或会见宾客时叉手行礼,同时扬声致敬之谓。
引宋方勺《泊宅编》卷四:“一夕,公独坐便斋,神声诺而不见形。”
宋罗大经《鹤林玉露》卷二:“王尝春日游后圃,见一老卒卧日中,王蹴之曰:‘何慵眠如是?’卒起声喏,对曰:‘无事可做,只得慵眠。’”
《水浒传》第四八回:“庄门上杜兴看见有杨雄、石秀在彼,慌忙开了庄门,放隻小船过来,与宋江声诺。”
清徐士鸾《宋艳·驳辨》:“舵工遽见才仲携一丽人登舟,即前声喏。”
声shēng(1)(名)(~儿)声音:雨~。(2)(量)表示声音发出的次数:喊了两~。(3)(动)发出声音;宣布;陈述:~东击西。(4)(名)名声:~誉|~望。(5)(名)声母:双~叠韵。(6)(名)字调:平~|四~。
诺读音:nuò诺nuò(1)(动)答应;允许:承~|许~|应~。(2)(名)答应的声音:~然|唯唯~~。