shēng shī
shēng jí
shēng xī
shēng sù
shēng xùn
shēng pǔ
shēng dù
shēng yàn
shēng pín
shēng ǒu
shēng wēi
shēng huá
shēng wèi
shēng zǔ
shēng páng
shēng qiāng
shēng yún
shēng yīng
shēng biàn
shēng jié
shēng chā
shēng yù
shēng rě
shēng sǎng
shēng nà
shēng wén
shēng fāng
shēng yáng
shēng shì
shēng chuán
shēng bīng
shēng làng
shēng shē
shēng xiāng
shēng míng
shēng yù
shēng dài
shēng gē
shēng jiāo
shēng tǎo
shēng yuán
shēng sè
shēng qiáng
shēng bō
shēng chǎng
shēng shī
shēng jiā
shēng ér
shēng yǐn
shēng yì
shēng jì
shēng liàng
shēng wàng
shēng yīn
shēng jì
shēng cí
shēng yuè
shēng qū
shēng wèn
shēng kài
shēng kòng
shēng lǜ
shēng róng
shēng lì
shēng zhāng
shēng cái
shēng bǐ
shēng kǒu
shēng yùn
shēng diào
shēng nuò
shēng bù
shēng zhù
shēng hū
shēng yā
shēng jì
shēng de
shēng hāi
shēng niǔ
shēng nà
shēng chén
shēng sī
shēng luè
shēng mǔ
shēng yóu
shēng gǔ
shēng liè
shēng sòu
shēng zǐ
shēng míng
shēng jià
shēng yán
shēng liè
shēng yuān
shēng néng
shēng shù
shēng xiǎng
shēng mào
shēng qíng
shēng huà
shēng dié
shēng qì
shēng jì
shēng cǎi
shēng lèi
shēng yǐng
shēng líng
shēng jì
qiè kǒu
shuǎng kǒu
dàng kǒu
qián kǒu
chà kǒu
cuò kǒu
huì kǒu
liáo kǒu
shī kǒu
rú kǒu
gāng kǒu
duǒ kǒu
mò kǒu
gǔ kǒu
fán kǒu
yǎn kǒu
chì kǒu
quē kǒu
jí kǒu
fù kǒu
fán kǒu
jiǎn kǒu
suì kou
jí kǒu
bǎi kǒu
yuè kǒu
tuī kǒu
míng kǒu
dòng kǒu
méi kǒu
chuāng kǒu
guān kǒu
xiū kǒu
xiàng kǒu
mǎn kǒu
pǐ kǒu
guàn kǒu
dié kǒu
jiā kǒu
dào kǒu
cuō kǒu
zhāng kǒu
hé kǒu
chēng kǒu
lěi kǒu
kè kǒu
héng kǒu
qián kǒu
shù kǒu
zhuān kǒu
xùn kǒu
shèng kǒu
gāng kou
kuì kǒu
qióng kǒu
huà kǒu
mén kǒu
cuò kǒu
gàng kǒu
yòu kǒu
yǎn kǒu
jiǎo kǒu
guò kǒu
mín kǒu
jiào kǒu
zǐ kou
liū kǒu
duàn kǒu
zhù kǒu
fǎn kǒu
yīng kǒu
liǎn kǒu
chān kǒu
ài kǒu
fèn kǒu
shì kǒu
shuō kǒu
biān kǒu
tuō kǒu
zhì kǒu
wǎng kǒu
chā kǒu
kuài kǒu
bān kǒu
tiān kǒu
jué kǒu
hài kǒu
jiā kǒu
jī kǒu
jiǎ kǒu
lìn kǒu
luó kǒu
qì kǒu
cù kǒu
pī kǒu
lì kǒu
xìn kǒu
chèn kǒu
diào kǒu
xiù kǒu
xiāng kǒu
chuān kǒu
yìn kǒu
mài kǒu
sòu kǒu
bā kǒu
gǎi kǒu
gǎng kǒu
mǎ kǒu
hēi kǒu
nán kǒu
qí kǒu
jué kǒu
ruò kǒu
dān kǒu
huó kǒu
jì kǒu
lùn kǒu
miè kǒu
xián kǒu
mǐn kǒu
fàn kǒu
jiè kǒu
xīn kǒu
rù kǒu
hóng kǒu
jì kǒu
màn kǒu
pō kǒu
huán kǒu
le kǒu
xiào kǒu
shuò kǒu
bǎn kǒu
shēng kǒu
sōng kǒu
yù kǒu
wà kǒu
shì kǒu
shè kǒu
zàng kǒu
jì kǒu
tǎo kǒu
rǔ kǒu
niè kǒu
biāo kǒu
shì kǒu
fàng kǒu
dǎng kǒu
hǎi kǒu
téng kǒu
huǐ kǒu
rén kǒu
pì kǒu
yá kou
zhū kǒu
chǎn kǒu
dǔ kǒu
chē kǒu
shān kǒu
gǔ kǒu
chǐ kǒu
shāng kǒu
nǚ kǒu
péi kǒu
tòng kǒu
shāng kǒu
é kǒu
téng kǒu
wàng kǒu
jīng kǒu
tǒng kǒu
nǎi kǒu
què kǒu
chán kǒu
duō kǒu
yùn kǒu
pēn kǒu
bàng kǒu
wèi kǒu
cāng kǒu
biàn kǒu
hǎo kǒu
fēng kǒu
xiù kǒu
hú kǒu
chī kǒu
píng kǒu
chuāng kǒu
shì kǒu
nà kǒu
yǎng kǒu
chǐ kǒu
shè kǒu
gōng kǒu
jiāo kǒu
fēng kǒu
zhá kǒu
xián kǒu
qīng kǒu
jiè kǒu
shù kǒu
lù kǒu
guàn kǒu
tóu kǒu
yá kǒu
fáng kǒu
jìng kǒu
zhòng kǒu
mén kǒu
shēng kǒu
mǎ kǒu
jiē kǒu
yàn kou
niú kǒu
dīng kǒu
chuāng kǒu
jiàn kǒu
jiàng kǒu
yán kǒu
hǔ kǒu
dù kǒu
yú kǒu
yè kǒu
kāi kǒu
zào kǒu
qián kǒu
hāi kǒu
yuè kǒu
yuè kǒu
jiè kǒu
cūn kǒu
xiǎo kǒu
xià kǒu
jué kǒu
jǐng kǒu
shēng kou
dāo kǒu
rào kǒu
qiāng kǒu
liǎng kǒu
rán kou
yán kǒu
shí kǒu
jí kǒu
wèi kǒu
rěn kǒu
jué kǒu
tú kǒu
qǐ kǒu
xuè kǒu
nán kǒu
xū kǒu
qián kǒu
jǔ kǒu
tǔ kǒu
kōng kǒu
kè kǒu
ài kǒu
sháo kǒu
dié kǒu
mài kǒu
shé kǒu
hù kǒu
huō kǒu
xià kǒu
qún kǒu
huā kǒu
chàng kǒu
miǎn kǒu
kù kǒu
tǔ kǒu
hé kǒu
yī kǒu
fèi kǒu
guà kǒu
jiāo kǒu
dài kǒu
sháo kǒu
shén kǒu
jiǎng kǒu
chuàng kǒu
jù kǒu
yǒu kǒu
guān kǒu
hàn kǒu
piàn kǒu
pén kǒu
qiāng kǒu
qiáng kǒu
kuā kǒu
cāng kǒu
shǒu kǒu
guī kǒu
yì kǒu
chá kǒu
shuō kou
wěi kǒu
nìng kǒu
xié kǒu
声口shēngkǒu
(1) 口气,口吻
例从他们二人的声口,就可以知道他们的欲望是何等的强烈!英tone(2) 〈方〉指说话的口音、语调
例听他的声口,好像是南方人英accent⒈ 口音,方音。
引《警世通言·俞伯牙摔琴谢知音》:“先生声口是楚人了,但不知尊居何处?”
《快心编三集》第十回:“相公生长北方,何以竟似此间声口?”
⒉ 犹口气。
引《二刻拍案惊奇》卷十六:“知县声口有些向了毛烈,陈祈发起极来,在知县面前指神罚咒。”
清蒋士铨《冬青树·遇婢》:“看青裙蝉鬢低垂,满面尘沙,髮似蓬飞,做不出当壚举止,卖浆声口,倚市容仪。是吾家针箱小婢,今做了箕帚民妻。”
王西彦《福元佬和他戴白帽子的牛》:“每次听到儿子这副声口, 福元佬的心就一沉。”
⒊ 指诗歌或歌曲的音韵格调。
引明胡应麟《诗薮·近体上》:“苏州五言古,优入盛唐,近体婉约有致,然自是大历声口,与王孟稍不同。”
清李渔《怜香伴·女校》:“这是苏州山歌的声口,不入雅音,不取。”
⒋ 犹风言风语。
引《金瓶梅词话》第十六回:“倘或一时有些声口,倒没的惹蝨子头上挠。”
⒌ 指言语。
引清曹寅《西轩赋送南村还京》之三:“频频达声口,努力学农桑。”
《快心编三集》第十一回:“且叫王忠来问他,看他声口便知端的。”
⒍ 指(说话的)声音。
引王统照《鬼影》:“他倒似乎是熟人一般,不住声口地叙说他的事业,摆弄着他在洋场中替外国人办事的阔绰,以及这次到北京来饮食男女的游玩。”
口气、语气。
声shēng(1)(名)(~儿)声音:雨~。(2)(量)表示声音发出的次数:喊了两~。(3)(动)发出声音;宣布;陈述:~东击西。(4)(名)名声:~誉|~望。(5)(名)声母:双~叠韵。(6)(名)字调:平~|四~。
口读音:kǒu口kǒu(1)(名)人或动物进饮食的器官;有的也是发声器官的一部分。俗称嘴。(2)(名)(~儿)容器通外面的地方:瓶子~儿|碗~儿。(3)(名)(~儿)出入通过的地方:出~|入~|门~儿|胡同~儿。(4)(名)长城的关口;多用做地名;也泛指这些关口:~外|喜峰~|西~羊皮。(5)(名)(~儿)破裂的地方;大的豁口:伤~|衣服撕了个~儿。(6)(名)刀、剑、剪刀的刃:刀卷~了。(7)(名)驴马等的年龄:六岁~|这匹马~还年轻。(8)(量)表示人或动物的量:一家五~人|三~猪|一~钢刀。