shēng fāng
shēng nà
shēng dài
shēng míng
shēng páng
shēng sǎng
shēng wèn
shēng xùn
shēng huà
shēng dié
shēng jì
shēng ér
shēng zǐ
shēng jì
shēng wèi
shēng yuè
shēng yù
shēng yún
shēng gē
shēng yuān
shēng shù
shēng néng
shēng jì
shēng bǐ
shēng chǎng
shēng míng
shēng pín
shēng liè
shēng yàn
shēng yīng
shēng shì
shēng jì
shēng wén
shēng dù
shēng wēi
shēng lèi
shēng jì
shēng wàng
shēng sòu
shēng cǎi
shēng shī
shēng yì
shēng zǔ
shēng yù
shēng yáng
shēng liàng
shēng jiāo
shēng hū
shēng nà
shēng biàn
shēng xī
shēng làng
shēng luè
shēng yán
shēng jié
shēng yǐn
shēng bù
shēng de
shēng lǜ
shēng shē
shēng rě
shēng tǎo
shēng qiáng
shēng shī
shēng qiāng
shēng sù
shēng bīng
shēng zhù
shēng kài
shēng diào
shēng yā
shēng yǐng
shēng yóu
shēng gǔ
shēng xiǎng
shēng liè
shēng yuán
shēng bō
shēng zhāng
shēng qū
shēng chā
shēng yùn
shēng lì
shēng cái
shēng ǒu
shēng yīn
shēng líng
shēng jiā
shēng kòng
shēng pǔ
shēng niǔ
shēng chuán
shēng sè
shēng chén
shēng xiāng
shēng qì
shēng hāi
shēng kǒu
shēng mào
shēng róng
shēng jià
shēng jí
shēng sī
shēng cí
shēng nuò
shēng mǔ
shēng huá
shēng qíng
⒈ 分析汉字形体的术语。指形声字结构中表示读音的部分。与形旁相对而言。如“粮”、“崖”,分别由形旁“米”、“山”与声旁“量”、“厓”构成。参见“形声”。
声shēng(1)(名)(~儿)声音:雨~。(2)(量)表示声音发出的次数:喊了两~。(3)(动)发出声音;宣布;陈述:~东击西。(4)(名)名声:~誉|~望。(5)(名)声母:双~叠韵。(6)(名)字调:平~|四~。
旁读音:páng,bàng[ páng ]1. 左右两侧:旁边。旁侧。旁门。旁出。旁听。旁若无人。
2. 其他,另外:旁人。旁的话。触类旁通。责无旁贷。旁证。旁白(戏剧角色背着台上其他剧中人对观众说的话)。旁落。
3. 广,广泛:旁征博引。
4. 邪、偏:旁门左道。
5. 汉字形体中常常出现的某些组成部分:偏旁。竖心旁儿。