shēng yǐn
shēng yì
shēng yǐng
shēng làng
shēng jì
shēng kǒu
shēng jié
shēng yùn
shēng xiǎng
shēng bǐ
shēng qiáng
shēng niǔ
shēng yán
shēng nuò
shēng rě
shēng hū
shēng gē
shēng róng
shēng tǎo
shēng cái
shēng pín
shēng yóu
shēng yún
shēng wàng
shēng sī
shēng jì
shēng sòu
shēng xùn
shēng shì
shēng nà
shēng yù
shēng wén
shēng jiā
shēng yàn
shēng chǎng
shēng bō
shēng wèn
shēng bīng
shēng sè
shēng yīn
shēng sù
shēng wēi
shēng zhāng
shēng lì
shēng chā
shēng páng
shēng de
shēng qū
shēng jì
shēng kòng
shēng pǔ
shēng jì
shēng diào
shēng hāi
shēng gǔ
shēng dié
shēng míng
shēng jí
shēng liè
shēng cí
shēng huà
shēng mào
shēng shē
shēng xī
shēng yā
shēng jì
shēng nà
shēng qiāng
shēng dài
shēng jià
shēng qì
shēng liè
shēng zhù
shēng qíng
shēng shī
shēng mǔ
shēng bù
shēng lǜ
shēng yuán
shēng shù
shēng sǎng
shēng kài
shēng luè
shēng yù
shēng zǐ
shēng ér
shēng néng
shēng lèi
shēng míng
shēng yuān
shēng líng
shēng shī
shēng biàn
shēng zǔ
shēng fāng
shēng dù
shēng wèi
shēng yuè
shēng xiāng
shēng liàng
shēng huá
shēng yáng
shēng jiāo
shēng chén
shēng cǎi
shēng chuán
shēng ǒu
shēng yīng
咳嗽或所发的声音。
咳嗽或所发的声音。
《礼记·曲礼上》“车上不广欬” 唐孔颖达疏:“欬,声欬也。” 宋周密《癸辛杂识续集·医术》:“至於能别妇人妍丑,闻其声欬,扣问数语,即知其人美恶情性。” 金董解元《西厢记诸宫调》卷四:“ 红娘声欬於窗前,生闻之,惊喜交集。”
声shēng(1)(名)(~儿)声音:雨~。(2)(量)表示声音发出的次数:喊了两~。(3)(动)发出声音;宣布;陈述:~东击西。(4)(名)名声:~誉|~望。(5)(名)声母:双~叠韵。(6)(名)字调:平~|四~。
欬读音:kài,ài[ kài ]1. 亦作咳。咳嗽。《左传·昭公二十四年》:“余左顧而欬,乃殺之。”。