gǎng tíng
zhǎng tíng
jì tíng
méi tíng
qiū tíng
liè tíng
chì tíng
chí tíng
xiāng tíng
hú tíng
zhú tíng
tái tíng
lán tíng
hóng tíng
hú tíng
chēng tíng
yuán tíng
wú tíng
jǐn tíng
fén tíng
shí tíng
shū tíng
luó tíng
chá tíng
bào tíng
bēi tíng
shì tíng
róng tíng
yù tíng
biān tíng
jǐng tíng
huà tíng
qí tíng
xī tíng
sòng tíng
zhì tíng
gōng tíng
bà tíng
kǎo tíng
luó tíng
shuǐ tíng
lú tíng
jiē tíng
guān tíng
lí tíng
jiǎng tíng
yàn tíng
jīn tíng
xīn tíng
yún tíng
fēng tíng
shān tíng
liáng tíng
lú tíng
zhāng tíng
yún tíng
hún tíng
xiāng tíng
gǎng tíng
mèng tíng
rú tíng
màn tíng
yóu tíng
xiè tíng
gū tíng
sān tíng
jiǎo tíng
tiáo tíng
kē tíng
yě tíng
kè tíng
lǘ tíng
lǚ tíng
zǐ tíng
duǎn tíng
mù tíng
liáng tíng
⒈ 汉徐穉 (字孺子 )之祠。故址在今南昌市。
引唐罗隐《锺陵见扬秀才》诗:“孺亭、滕阁少踟蹰,三度南游一事无。”
孺rú(名)小孩子:~子|妇~。
亭读音:tíng亭tíng(1)(名)本义:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙(2)形状像亭子的小房子:书~|岗~。(3)适中;均匀:~午。