luó bó
luó qīng
luó mò
luó xuán
luó wén
luó jìng
luó wén
luó sī
luó xiàn
luó yìn
luó bàng
luó méi
luó jù
luó fāng
luó hào
luó nǚ
luó shū
luó shuān
luó bèi
luó tíng
luó bài
luó dài
luó sī
luó diàn
luó dīng
luó guǒ
luó shǒu
luó bēi
luó zhī
luó jiǎo
luó tián
luó jì
luó shān
luó gāng
luó diàn
luó mǔ
luó jiāng
luó gǎn
luó diàn
luó bàng
xiāng tíng
shān tíng
xīn tíng
jǐng tíng
xī tíng
zhǎng tíng
tái tíng
jiǎng tíng
yún tíng
shū tíng
kē tíng
lán tíng
duǎn tíng
lú tíng
gū tíng
wú tíng
liáng tíng
chì tíng
luó tíng
rú tíng
sān tíng
xiāng tíng
méi tíng
fēng tíng
tiáo tíng
zhú tíng
jīn tíng
shì tíng
màn tíng
gǎng tíng
mù tíng
zhì tíng
liè tíng
chá tíng
hóng tíng
hú tíng
chēng tíng
chí tíng
bào tíng
kè tíng
bà tíng
zhāng tíng
lǚ tíng
kǎo tíng
shí tíng
jiǎo tíng
lú tíng
lǘ tíng
yù tíng
yóu tíng
yě tíng
guān tíng
sòng tíng
lí tíng
mèng tíng
hún tíng
yàn tíng
yún tíng
jì tíng
shuǐ tíng
qiū tíng
jiē tíng
zǐ tíng
xiè tíng
biān tíng
hú tíng
qí tíng
bēi tíng
huà tíng
yuán tíng
liáng tíng
róng tíng
luó tíng
fén tíng
gōng tíng
gǎng tíng
jǐn tíng
⒈ 古亭名。故址在今江西省赣州市。
引南朝梁任昉《述异记》卷上:“螺亭在南康郡。昔有一女採螺为业,曾宿此亭,夜闻空中雨声,乃见众螺张口而至,便乱噉其肉,明日惟有骨存焉,故号此亭为螺亭。”
宋苏轼《虔州八境图》诗之四:“薄暮渔樵人去尽,碧溪青嶂遶螺亭。”
螺luó(1)(名)软体动物;体外包有旋纹的硬壳。(2)(名)螺旋形的指纹。
亭读音:tíng亭tíng(1)(名)本义:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙(2)形状像亭子的小房子:书~|岗~。(3)适中;均匀:~午。