xì nòng
zhān nòng
qī nòng
tī nòng
hǒng nòng
cháo nòng
rào nòng
jiǎo nòng
cuō nòng
wǔ nòng
zuò nòng
bǒ nòng
dǎo nòng
xuè nòng
cán nòng
duǎn nòng
zhuā nòng
bō nòng
bǎ nòng
cāo nòng
zào nòng
biàn nòng
dà nòng
yú nòng
yán nòng
xiàn nòng
biān nòng
miào nòng
qǐ nòng
shān nòng
niǎn nòng
āi nòng
mài nong
fàn nòng
huī nòng
qīng nòng
fǔ nòng
diào nòng
wǔ nòng
duō nòng
tiǎo nòng
jī nòng
tiáo nòng
zhuǎn nòng
mǎi nòng
dǎo nòng
yín nòng
bō nòng
shān nòng
míng nòng
kū nòng
tào nòng
liáo nòng
bì nòng
mì nòng
dòu nong
gǔ nong
zuò nòng
píng nòng
duō nòng
huà nòng
mó nòng
wǔ nòng
yuè nòng
xiǎn nòng
zhuō nòng
wán nòng
bǎi nòng
xiàng lòng
wǔ nòng
tiǎn nòng
chī nòng
cuō nòng
chuō nòng
ào nòng
mí nòng
bó nòng
ào nòng
jiǔ nòng
yǎ nòng
xuàn nòng
sān nòng
chǔ nòng
suō nòng
gū nòng
tán nòng
mó nòng
pān nòng
lǐ nòng
lǐ lòng
shì nòng
qiè nòng
pán nòng
chuī nòng
chěng nòng
zhuān nòng
hái nòng
shēng nòng
shì nòng
cuān nong
fān nòng
bǎi nòng
shǎng nòng
tuán nong
róu nòng
yī nòng
dòu nòng
xī nòng
yé nòng
bān nòng
xiā nòng
dào nòng
niē nong
jià nòng
áo nòng
yú nòng
shí nòng
qīng nòng
hū nòng
hú nòng
gàn nòng
ruó nòng
niān nòng
cuàn nòng
bào nòng
bān nòng
hù nong
hǎo nòng
tuán nong
qí nòng
(.好工具)簸弄bǒnong
(1) 在手里摆弄
英fiddle with(2) 挑动
英foment discord⒈ 玩弄;耍弄。
引唐韩愈《别赵子》诗:“婆娑海水南,簸弄明月珠。”
钱仲联集释引孙汝听曰:“诗意谓其怀宝自乐也。”
宋文天祥《跋<刘翠微罪言稿>》:“当檜用事时,受密旨,以私意行乎国中,簸弄威福之柄,以钳制人之七情,而杜其口。”
元马致远《荐福碑》第一折:“一任着小儿簸弄,山鬼揶揄。”
清沉起凤《谐铎·达士报恩》:“簸弄狡獪伎俩,以博一笑。”
⒉ 播弄。谓造谣生事,颠倒是非。
引《宣和遗事》前集:“天下不安,皆由京卞二人簸弄。”
明陈继儒《读书镜》:“至于工艺之人亦不可久留于家,与之亲狎,此辈皆能变易听闻,簸弄是非。”
范文澜《中国近代史》:“后来发现‘ 英人意似簸弄生事,外和内谲,殊难信’,但俄公使表示积极援助,自觉有恃无恐。”
抚玩。
1. 用簸箕颠动米粮,扬去糠秕和灰尘:簸谷。
2. 颠动摇晃:颠簸。簸荡。簸动。簸弄。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。