chuān bài
shèng bài
yāng bài
qīng bài
wěi bài
dǎ bài
bǔ bài
sī bài
jī bài
zhāng bài
juàn bài
fù bài
cuī bài
qīn bài
tiǎn bài
qiāng bài
zhà bài
gù bài
shuāi bài
yì bài
líng bài
cǎn bài
shāng bài
bēn bài
cán bài
jiù bài
jiàn bài
kuì bài
zhūn bài
zhuó bài
liǎng bài
yǔ bài
ráo bài
jiǒng bài
yáng bài
tuō bài
xiōng bài
zhèn bài
xiù bài
pǐ bài
jué bài
ráo bài
jǔ bài
léi bài
kū bài
xiàn bài
diāo bài
guò bài
pò bài
xiǎo bài
ná bài
bā bài
gǎo bài
tā bài
cuò bài
yī bài
lún bài
mí bài
tuì bài
lòu bài
shuǐ bài
chéng bài
wán bài
yān bài
huī bài
pàn bài
náo bài
qì bài
shí bài
jiù bài
dà bài
dùn bài
què bài
diān bài
shī bài
sàn bài
zhuó bài
xiáng bài
huài bài
zǐ bài
diāo bài
xiǔ bài
cù bài
shí bài
yān bài
xīn bài
luàn bài
tuí bài
něi bài
sàng bài
fù bài
cuō bài
fàn bài
sǐ bài
kuàng bài
sǔn bài
shū bài
kuī bài
fǔ bài
pō bài
huǐ bài
huò bài
fèi bài
huī bài
tuí bài
dǎo bài
fēng bài
làn bài
xī bài
luò bài
zhàn bài
yǔn bài
wǔ bài
yǎn bài
fèn bài
wēi bài
⒈ 覆没。
引《新唐书·裴休传》:“大和后,岁漕江淮米四十万斛,至渭河仓者纔十三,舟檝僨败,吏乘为姦,冒没百端, 刘晏之法尽废。”
⒉ 受挫失败;覆败。
引明方孝孺《与郑叔度书》之四:“唐之时, 韩愈、柳宗元最得时名,亦不大显,或遂致僨败。”
清冯志沂《送朱伯韩序》:“非其立朝大节有以深服乎官吏之心,而素行信於乡里者,莫敢出任事,强任焉,亦无不僨败者。”
偾fèn(动)败坏;破坏:~事|~军之将。
败读音:bài败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。