huǐ xiào
huǐ chè
huǐ yú
huǐ zhái
huǐ fěi
huǐ mǒ
huǐ bì
huǐ yán
huǐ zǐ
huǐ zǐ
huǐ zèn
huǐ diàn
huǐ zī
huǐ dǎ
huǐ bì
huǐ chē
huǐ yí
huǐ huài
huǐ fú
huǐ fāng
huǐ luò
huǐ miè
huǐ zì
huǐ duǎn
huǐ zì
huǐ zhài
huǐ shàn
huǐ hài
huǐ báo
huǐ shé
huǐ cī
huǐ wū
huǐ dàng
huǐ diē
huǐ cuì
huǐ dú
huǐ yuē
huǐ cì
huǐ jìn
huǐ bàng
huǐ suì
huǐ fèi
huǐ lín
huǐ miào
huǐ róng
huǐ shāng
huǐ mà
huǐ yán
huǐ zōng
huǐ jí
huǐ dùn
huǐ tì
huǐ gé
huǐ chǒu
huǐ jué
huǐ xíng
huǐ chǐ
huǐ mù
huǐ jǔ
huǐ qì
huǐ ruò
huǐ shì
huǐ yán
huǐ chán
huǐ fá
huǐ bài
huǐ shàn
huǐ lí
huǐ sǐ
huǐ è
huǐ jūn
huǐ bāo
huǐ yì
huǐ dǐ
huǐ jí
huǐ rǔ
huǐ sǔn
huǐ tū
huǐ chèn
huǐ huà
huǐ miàn
huǐ shāng
huǐ cuì
huǐ jié
huǐ zhuāng
huǐ zé
huǐ cháo
huǐ mái
huǐ bàng
huǐ quē
huǐ jiān
huǐ mǐn
huǐ bìng
huǐ quē
huǐ dú
huǐ jiā
huǐ xuē
huǐ liè
huǐ chāi
huǐ yù
xiàn bài
xiǔ bài
lòu bài
pǐ bài
léi bài
xīn bài
chuān bài
bǔ bài
tuí bài
fù bài
shí bài
lún bài
yáng bài
fǔ bài
xiù bài
diāo bài
pō bài
yān bài
xiáng bài
cán bài
bēn bài
yāng bài
zhà bài
kū bài
shū bài
cuō bài
tuì bài
tā bài
làn bài
yǔ bài
tuō bài
wěi bài
fèn bài
shuǐ bài
guò bài
náo bài
kuī bài
kuàng bài
huò bài
jiǒng bài
gǎo bài
dùn bài
wán bài
dǎ bài
luàn bài
què bài
pàn bài
qì bài
diān bài
mí bài
zhāng bài
huī bài
xiǎo bài
diāo bài
cuò bài
huǐ bài
sàn bài
dà bài
liǎng bài
tuí bài
sǐ bài
zhuó bài
cuī bài
qīng bài
fèi bài
jī bài
qiāng bài
wēi bài
líng bài
bā bài
fù bài
shuāi bài
luò bài
jiù bài
shí bài
zhàn bài
jǔ bài
fàn bài
huī bài
cù bài
xiōng bài
sàng bài
gù bài
ráo bài
tiǎn bài
shèng bài
sǔn bài
cǎn bài
jiàn bài
jiù bài
zhūn bài
ná bài
huài bài
wǔ bài
něi bài
xī bài
chéng bài
jué bài
kuì bài
juàn bài
dǎo bài
yān bài
zhuó bài
ráo bài
shī bài
pò bài
fēng bài
zǐ bài
qīn bài
yǔn bài
zhèn bài
yì bài
yǎn bài
sī bài
yī bài
shāng bài
⒈ 毁坏。
引《汉书·鲍宣传》:“小民正月朔日尚恐毁败器物,何况於日亏乎!”
汉王充《论衡·感虚》:“天何不令夏臺羑里关钥毁败, 汤文涉出;雨粟陈蔡,孔子食饱乎?”
宋曾巩《救灾议》:“今河北地震水灾,所毁败者甚众,可谓非常之变也。”
元无名氏《谢金吾》第一折:“他、他、他,把金钉朱户生扭开,虬鏤亮槅尽毁败。”
⒉ 颓败。
引宋叶适《福建运使赵公墓志铭》:“庙学士馆、城池垒壁,素毁败者,加葺饰丽好。”
郭沫若《棠棣之花》第一幕:“﹝酒家母﹞系一通常妇女,生活虽毁败而不糜烂,富于同情心,勤敏。”
⒊ 诋毁失败者。
引《三国志·蜀志·姜维传》:“郤正著论维曰:‘……凡人之谈,常誉成毁败,扶高抑下。’”
⒋ 因遭诬谤而身败。
引晋袁宏《后汉纪·光武帝纪八》:“推斯以往,焉有毁败之祸哉!”
清恽敬《答赵青州书》:“敬尝观之古人,其畜道德、能文章者,饥寒之外,復多变故。或家室违异,或朝廷岐阻,或毁败於谗讥,或展转於疾病。”
破坏、颓败。
毁huǐ(1)(动)破坏;糟蹋:~损|~坏|~弃|拆~。(2)(动)烧掉:烧~|焚~|销~。(3)(动)毁谤:诋~|~谤|~誉。(4)(动)〈方〉把成件的旧东西改成别的东西(多指衣服):~裤子|~衣服。
败读音:bài败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。