chuān záo
chuān kǒng
chuān bēng
chuān lòu
chuān fāng
chuān xiōng
chuān jiē
chuān bēng
chuān guān
chuān gǎo
chuān xiào
chuān qiáng
chuān huàn
chuān yú
chuān táng
chuān zhí
chuān jǐng
chuān kōng
chuān zhāng
chuān jué
chuān yún
chuān cuàn
chuān chéng
chuān zhá
chuān xué
chuān láng
chuān biǎn
chuān xíng
chuān fù
chuān dù
chuān yáng
chuān zhù
chuān tòu
chuān yú
chuān guàn
chuān pò
chuān dài
chuān bàn
chuān yè
chuān zhú
chuān chā
chuān luò
chuān zhēn
chuān dài
chuān zhā
chuān zhì
chuān tōng
chuān rù
chuān gōng
chuān wàng
chuān dān
chuān zhēn
chuān guò
chuān dù
chuān wū
chuān suō
chuān qǔ
chuān ěr
chuān yù
chuān bì
chuān cì
chuān bì
chuān fù
chuān bì
chuān jié
chuān zhe
chuān xīn
chuān bài
chuān bǐng
chuān shāo
chuān chè
chuān jué
chuān yuè
chuān sāi
chuān lián
chuān qiú
chuān tí
chuān bí
diāo bì
yǐn bì
qú bì
qióng bì
yǔ bì
lún bì
bìng bì
jiāo bì
jiā bì
pín bì
yí bì
dān bì
lǎo bì
cū bì
dài bì
gé bì
láo bì
tuí bì
gù bì
bǔ bì
lì bì
líng bì
guǐ bì
é bì
bēi bì
mí bì
mí bì
chē bì
xiǔ bì
shí bì
zhì bì
léi bì
jī bì
liú bì
dùn bì
jiǎn bì
lí bì
wén bì
gǔ bì
diāo bì
wán bì
kùn bì
xìn bì
xū bì
cū bì
rǎo bì
chén bì
chú bì
qī bì
zuò bì
sāo bì
qíng bì
chéng bì
pò bì
wán bì
jī bì
luàn bì
fán bì
shé bì
liè bì
zuò bì
bà bì
wán bì
lóng bì
gù bì
jī bì
huāng bì
jí bì
yǎn bì
chuān bì
shuāi bì
wǔ bì
dù bì
héng bì
yǔ bì
bó bì
dùn bì
wěi bì
wāng bì
mí bì
pí bì
fáng bì
sī bì
gòu bì
shì bì
jiù bì
bó bì
yú bì
cán bì
xí bì
sù bì
dān bì
qiàn bì
jiǒng bì
qiān bì
gòng bì
tún bì
jiān bì
biān bì
qiǎn bì
tōng bì
⒈ 亦作“穿敝”。
⒉ 洞穿;破烂。
引《韩非子·外储说左下》:“冠虽穿弊,必戴於头;履虽五采,必践之於地。”
《后汉书·皇后纪下·献帝伏皇后》:“御服穿敝,唯以枣栗为粮。”
《魏书·胡叟传》:“见其二妾,并年衰破眇,衣布穿弊。”
⒊ 弊病。
引《新唐书·杨绾传》:“綰素痼疾,居旬日寝剧,有詔就中书疗治。每对延英殿,许挟扶。于时釐补穿敝,惟綰是恃。”
穿chuān(1)(动)把衣服鞋袜等往身上套:~衣。(2)(动)破、透:看~。(3)(动)通过:横~马路。
弊读音:bì弊bì(1)(名)欺诈蒙骗、图占便宜的行为:营私舞~。(2)(名)害处;毛病:兴利除~。