shī shì
shī bǐ
shī bó
shī bó
shī bīng
shī rén
shī mǔ
shī zhǎng
shī shuài
shī fēng
shī niáng
shī zhàng
shī kuàng
shī láng
shī yǎng
shī lǎo
shī mó
shī kǎi
shī rú
shī shù
shī zhòng
shī yǒu
shī gǔ
shī jūn
shī zǔ
shī pó
shī yǔ
shī gū
shī jiāo
shī shì
shī xùn
shī mó
shī bǎo
shī yuán
shī xiōng
shī biǎo
shī gàn
shī mǔ
shī xīn
shī tú
shī yú
shī tǎ
shī qí
shī fǔ
shī xué
shī jì
shī jiàng
shī shī
shī mén
shī qī
shī fàn
shī tài
shī fu
shī lì
shī dào
shī chuán
shī zǐ
shī lǚ
shī yǐn
shī diàn
shī gōng
shī jiě
shī lǜ
shī wáng
shī yí
shī zūn
shī zōng
shī fu
shī xiàng
shī fǎ
shī shuō
shī dì
shī chéng
shī shēng
shī gōng
shī chuán
shī yé
shī dé
shī jǔ
shī dài
mǎ zǔ
shū zǔ
huī zǔ
běn zǔ
péng zǔ
hàn zǔ
dì zǔ
hòu zǔ
qǐ zǔ
mí zǔ
jiù zǔ
chán zǔ
zōng zǔ
fù zǔ
zuò zǔ
lǚ zǔ
tián zǔ
wǔ zǔ
fó zǔ
wú zǔ
zhǎng zǔ
jiǔ zǔ
gāo zǔ
ruì zǔ
cì zǔ
yuǎn zǔ
lǎo zǔ
zhào zǔ
mài zǔ
shī zǔ
shǐ zǔ
cóng zǔ
bǐ zǔ
zú zǔ
líng zǔ
xuán zǔ
huáng zǔ
jìn zǔ
bó zǔ
shéng zǔ
bà zǔ
shū zǔ
gōng zǔ
liù zǔ
bí zǔ
wù zǔ
xiān zǔ
qī zǔ
yì zǔ
tài zǔ
chū zǔ
dào zǔ
wén zǔ
dà zǔ
léi zǔ
jì zǔ
huáng zǔ
lèi zǔ
liè zǔ
jī zǔ
zēng zǔ
gēn zǔ
liáo zǔ
yán zǔ
wài zǔ
⒈ 师承;效法。
引《宋书·谢灵运传论》:“王褒、刘向、扬、班、崔、蔡之徒,异轨同奔,递相师祖。”
⒉ 即祖师。
引宋曾巩《上欧阳学士第一书》:“真六经之羽翼,道义之师祖也。”
⒊ 称老师的父亲或师父的老师。
引《西游记》第十六回:“众僧道:‘师祖来了。’ 三藏躬身施礼迎接道:‘老院主,弟子拜揖。’”
清梁章鉅《称谓录·师之父·师祖》:“魏叔子《师友行辈议》:德业之师,以父道事之,师之父尊其称曰祖,师之妻尊其称曰母,此名之不可杀者也。”
《禅林宝训》卷一:“﹝演祖曰﹞山门执事,知因识果,若师翁辅慈明师祖乎。”
师法、效法。
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
祖读音:zǔ祖zǔ(1)(名)父母亲的上一辈:~父|~母。(2)(名)祖宗:~产|~坟|~籍|~上|~业|~遗。(3)(名)事业或派别的首创者:~师|鼻~。(4)(名)姓。