chén tīng
chén kè
chén fán
chén huán
chén chuáng
chén miǎo
chén měi
chén mò
chén miàn
chén zhuó
chén xiāo
chén yīn
chén jī
chén wán
chén jiè
chén tǔ
chén shì
chén xiāo
chén yùn
chén chuáng
chén biāo
chén mái
chén yǎng
chén bàng
chén hùn
chén huì
chén biǎo
chén xiǎng
chén bǐ
chén mèng
chén yì
chén gēng
chén wū
chén xiàng
chén xiǎng
chén suǒ
chén yán
chén tiǎn
chén zhì
chén fǔ
chén chén
chén méng
chén juān
chén zhé
chén zhú
chén huī
chén zá
chén jiān
chén diǎn
chén qì
chén hún
chén gēn
chén qiú
chén hǎi
chén mào
chén yù
chén rǒng
chén tú
chén diàn
chén fán
chén guǐ
chén jié
chén yán
chén lèi
chén fèi
chén jìng
chén huán
chén lù
chén zī
chén bǐ
chén mí
chén wài
chén huàn
chén huà
chén nì
chén jiè
chén kě
chén sī
chén yāng
chén róng
chén sù
chén hūn
chén yì
chén zèng
chén lù
chén xià
chén bèn
chén wēi
chén shā
chén fēn
chén ài
chén wěi
chén fú
chén míng
chén yì
chén dú
chén tà
chén zhàng
chén zhǎng
chén jī
chén kè
chén tuì
chén fēng
chén dú
chén mái
chén qíng
chén pú
chén rǎng
chén dòng
chén qiān
chén chù
chén pǐn
chén yīng
chén sú
chén lǚ
chén shì
chén yuán
chén mèi
chén méi
chén āi
chén sè
chén xuān
chén niàn
chén láo
chén lóng
chén wù
chén wàng
chén fèn
chén ān
chén yì
chén jīn
chén fēn
chén lòu
chén xiāng
chén fán
chén jī
chén xí
chén gū
chén ní
chén lǎn
chén wǎng
chén wù
chén jì
chén gòu
chén huái
chén dù
chén shā
chén zǐ
chén biān
chén bào
chén qū
chén kū
chén tóu
chén yǔ
chén xīn
chén wù
chén shì
chén bǐ
chén shì
chén yān
chén piāo
chén lǜ
chén xiè
mí rǒng
tā rǒng
fú rǒng
bō rǒng
bō rǒng
cōng rǒng
bó rǒng
zhuì rǒng
bèn rǒng
máng rǒng
jiàn rǒng
fán rǒng
qióng rǒng
guì rǒng
bǎi rǒng
cuǒ rǒng
cóng rǒng
miù rǒng
cū rǒng
sān rǒng
pí rǒng
chén rǒng
xiān rǒng
shuāi rǒng
qiān rǒng
sú rǒng
bǐ rǒng
zá rǒng
rǎo rǒng
tà rǒng
fēn rǒng
láo rǒng
shū rǒng
fán rǒng
⒈ 繁冗,繁杂。
引元刘壎《隐居通议·文章五》:“意欲自立,不混流俗;言欲简洁,不为尘冗。”
况周颐《蕙风词话续编》卷二:“宫调之学,失传久矣。尝欲辑两宋人词注明宫调者,都为一帙……惜尘冗,苦无暇也。”
⒉ 指尘世之累。
引元王子一《误入桃源》第一折:“逃尘冗,避纷华;弃富贵,就贫乏。”
尘chén(1)(名)尘土;附在器物上或飞扬着的细土:除~器|一~不染。(2)(名)尘世:红~|~俗。
冗读音:rǒng1.多余的:~员。文章~长。
2.烦琐;繁忙:~杂。~忙。
3.繁忙的事:拨~。