bǐ miù
bǐ dàn
bǐ yǔ
bǐ sāi
bǐ lèi
bǐ mèi
bǐ zhì
bǐ xīn
bǐ xì
bǐ lòu
bǐ yú
bǐ sì
bǐ jiāng
bǐ xiàn
bǐ gù
bǐ jiàn
bǐ miù
bǐ zhuō
bǐ jiè
bǐ yě
bǐ rǒng
bǐ màn
bǐ huái
bǐ jiǎn
bǐ yuàn
bǐ zào
bǐ suì
bǐ gǒu
bǐ zú
bǐ suǒ
bǐ bào
bǐ yí
bǐ jìn
bǐ cí
bǐ hàn
bǐ kuàng
bǐ yì
bǐ xiǎo
bǐ xiè
bǐ lǐ
bǐ liú
bǐ shì
bǐ lüè
bǐ yū
bǐ tán
bǐ zhí
bǐ guó
bǐ shí
bǐ xiè
bǐ chì
bǐ dé
bǐ lì
bǐ cù
bǐ jiā
bǐ jiàn
bǐ ǎi
bǐ sú
bǐ shì
bǐ shí
bǐ cóng
bǐ dù
bǐ dú
bǐ wù
bǐ zá
bǐ chén
bǐ chēng
bǐ àn
bǐ rén
bǐ ǎn
bǐ xiào
bǐ mí
bǐ zhēng
bǐ wěi
bǐ xiá
bǐ lìn
bǐ qì
bǐ fù
bǐ zhì
bǐ bó
bǐ sài
bǐ ruò
bǐ yàn
bǐ xià
bǐ rú
bǐ huì
bǐ qì
bǐ dùn
bǐ pò
bǐ tǔ
bǐ yì
bǐ gài
bǐ zhì
bǐ fū
bǐ àn
bǐ sè
bǐ qiǎn
bǐ bèi
bǐ jiàn
bǐ bèi
bǐ nè
bǐ xùn
bǐ liè
bǐ qū
bǐ zhǐ
bǐ bì
bǐ màn
bǐ tè
bǐ lǎo
bǐ jì
bǐ yāo
bǐ zhà
bǐ yán
bǐ shēng
bǐ yàn
bǐ lìn
bǐ tǎn
bǐ nüè
bǐ pǔ
bǐ sè
bǐ làn
bǐ shì
bǐ zī
bǐ lǚ
bǐ jiàn
bǐ nìng
bǐ zǐ
bǐ bèi
bǐ yì
bǐ yì
bǐ è
bǐ xiè
pí rǒng
qiān rǒng
tà rǒng
bǎi rǒng
shū rǒng
mí rǒng
zá rǒng
guì rǒng
fán rǒng
fú rǒng
sān rǒng
zhuì rǒng
xiān rǒng
cōng rǒng
miù rǒng
bèn rǒng
cóng rǒng
rǎo rǒng
bó rǒng
láo rǒng
fēn rǒng
fán rǒng
cū rǒng
qióng rǒng
bō rǒng
chén rǒng
shuāi rǒng
bǐ rǒng
bō rǒng
máng rǒng
sú rǒng
cuǒ rǒng
jiàn rǒng
tā rǒng
⒈ 浅陋而芜杂。用指文辞。
引《明史·宦官传一·刘瑾》:“瑾不学,每批答章奏,皆持归私第,与妹壻礼部司务孙聪、华亭大猾张文冕相参决,辞率鄙冗。”
清恽敬《读<论衡>》:“吾友张皋文,尝薄《论衡》,詆为鄙冗。”
鄙bǐ(1)(形)粗俗;低下:~俗(粗俗;庸俗)|卑~。(2)(代)谦辞;旧时用于自称:~人|~意|~见。(3)(动)〈书〉轻视;看不起:~视|~弃(看不起;厌恶)。(4)(名)〈书〉边远的地方:边~。
冗读音:rǒng1.多余的:~员。文章~长。
2.烦琐;繁忙:~杂。~忙。
3.繁忙的事:拨~。