sú yù
sú shǒu
sú bǐ
sú mà
sú qíng
sú tú
sú kǔn
sú yí
sú mò
sú fù
sú shàng
sú bèi
sú lǐ
sú lǚ
sú rén
sú yuàn
sú jiè
sú gǔ
sú lèi
sú jì
sú ěr
sú chén
sú lùn
sú rǒng
sú xí
sú là
sú yòu
sú zǐ
sú lòu
sú fū
sú fù
sú jīn
sú jì
sú wù
sú cāo
sú běn
sú kè
sú cái
sú lì
sú yàn
sú jiào
sú lǐ
sú jià
sú liè
sú yì
sú rú
sú è
sú jiān
sú shì
sú jiè
sú lí
sú làn
sú huà
sú yǔ
sú qi
sú hǎo
sú qǔ
sú lì
sú shēng
sú biǎo
sú liú
sú mèi
sú míng
sú xué
sú dì
sú bǐ
sú lì
sú yùn
sú diào
sú lóng
qiān rǒng
bèn rǒng
fú rǒng
shuāi rǒng
rǎo rǒng
jiàn rǒng
zhuì rǒng
bō rǒng
láo rǒng
sān rǒng
shū rǒng
mí rǒng
tà rǒng
zá rǒng
máng rǒng
bǎi rǒng
qióng rǒng
xiān rǒng
cuǒ rǒng
tā rǒng
sú rǒng
cōng rǒng
chén rǒng
bǐ rǒng
cóng rǒng
fán rǒng
bō rǒng
miù rǒng
fēn rǒng
fán rǒng
pí rǒng
guì rǒng
cū rǒng
bó rǒng
⒈ 指世俗间繁杂的事务。
引元王恽《出香奇石》诗:“我久汨俗冗,对之心暂閒。”
明陈汝元《金莲记·闺咏》:“如无俗冗,还望再来。”
清李渔《怜香伴·斋访》:“连日有些俗冗,卷子不曾看得,借重年兄的法眼何如?”
⒉ 庸俗芜杂。
引清王夫之《薑斋诗话》附录:“万历之季, 李愚公始以坚苍驱软媚, 方孟旋始以流宕散俗冗,稍復雅正之音,於先正冲穆之度未遑领取。”
俗sú(1)(名)风俗:世~|习~。(2)(形)大众的;广泛流传的:~话|~曲。(3)(形)庸俗:粗~|脱~。(4)(名)指没出家的人:还~。
冗读音:rǒng1.多余的:~员。文章~长。
2.烦琐;繁忙:~杂。~忙。
3.繁忙的事:拨~。