liǔ cí
liǔ guō
liǔ táng
liǔ huā
liǔ zhōu
liǔ xù
liǔ lǜ
liǔ yīng
liǔ wān
liǔ fēng
liǔ shù
liǔ tǐ
liǔ shà
liǔ láng
liǔ liǎn
liǔ jiàn
liǔ pú
liǔ hú
liǔ qīng
liǔ kè
liǔ guàn
liǔ qī
liǔ yè
liǔ yǎn
liǔ yá
liǔ dài
liǔ chéng
liǔ cuì
liǔ yì
liǔ tīng
liǔ lín
liǔ shāo
liǔ bā
liǔ quān
liǔ huáng
liǔ xiàn
liǔ qǐ
liǔ guǎn
liǔ zhí
liǔ ér
liǔ bēi
liǔ zhī
liǔ sī
liǔ pǔ
liǔ jìng
liǔ lóu
liǔ jiá
liǔ cán
liǔ chuáng
liǔ dài
liǔ chē
liǔ fàn
liǔ guì
liǔ shì
liǔ qín
liǔ yíng
liǔ yǐng
liǔ yān
liǔ tái
liǔ wò
liǔ tiáo
liǔ gǔ
liǔ jiāo
liǔ yīn
liǔ diàn
liǔ zhōu
liǔ biān
liǔ quán
liǔ jīng
liǔ méi
liǔ quān
liǔ guàn
liǔ yì
liǔ yāo
liǔ juàn
liǔ sī
liǔ huǒ
liǔ huán
liǔ lǜ
liǔ sāi
liǔ làng
liǔ mò
liǔ xiāng
liǔ tiáo
liǔ sè
liǔ dī
liǔ huì
liǔ dòu
liǔ tài
liǔ gǔ
liǔ mián
liǔ àn
liǔ xiù
liǔ jūn
liǔ jiāng
liǔ àn
liǔ mián
liǔ qiáo
liǔ xìn
liǔ jì
liǔ yǒng
liǔ ěr
liǔ àn
liǔ yè
liǔ róng
liǔ xià
liǔ gǎng
liǔ qiú
liǔ xìng
liǔ jìng
liǔ yī
liǔ yá
liǔ yīn
liǔ dí
liǔ xiàng
liǔ ān
liǔ xīng
liǔ jiē
《孟子•告子上》:“子能顺杞柳之性而以为桮棬乎?”后(.好工具)因以“柳棬”泛指用柳条编成的杯、盂之类的容器。
《孟子·告子上》:“子能顺杞柳之性而以为桮棬乎?”后因以“柳棬”泛指用柳条编成的杯、盂之类的容器。
《旧唐书·中宗纪》:“幸临渭亭修禊饮,赐羣官柳棬以辟恶。” 宋范成大《固城》诗:“柳棬凉罐汲泉遥,味苦仍咸似海潮。”原注:“﹝固城镇﹞水味极恶,用柳作大棬汲井,谓之凉罐。”亦称“ 柳鑵 ”、“ 柳罐 ”。 北魏贾思勰《齐民要术·种葵》:“井,别作桔橰,轆轤,柳鑵,令受一石。” 石声汉注:“鑵是汲器,即从井里汲水出来灌地用的,现在多写作罐。有些地方,用柳枝编成,轻而易举,并可免在撞击中碰破。” 从维熙《北国草》第七章五:“ 迟大冰激动得不能自制,竟将绞上来的一柳罐水,神不守舍地又倒回到井里去了。”
柳liǔ(1)(名)柳树;落叶乔木或灌木;叶子狭长。(2)(名)二十八宿之一。(3)(名)(Liǔ)姓。
棬读音:quān,juàn[ quān ]1. 曲木做的饮器:杯棬。柳棬。