liǔ fàn
liǔ yì
liǔ xù
liǔ làng
liǔ gǔ
liǔ guàn
liǔ quān
liǔ sāi
liǔ guǎn
liǔ cuì
liǔ xiàng
liǔ biān
liǔ dài
liǔ tài
liǔ dòu
liǔ ér
liǔ hú
liǔ qǐ
liǔ róng
liǔ yǎn
liǔ tīng
liǔ sè
liǔ cán
liǔ àn
liǔ yá
liǔ guì
liǔ tiáo
liǔ yè
liǔ yá
liǔ jì
liǔ qī
liǔ huán
liǔ diàn
liǔ jīng
liǔ huā
liǔ lín
liǔ lǜ
liǔ àn
liǔ gǎng
liǔ cí
liǔ huáng
liǔ yè
liǔ yì
liǔ àn
liǔ xiàn
liǔ tái
liǔ yīng
liǔ jìng
liǔ xìng
liǔ jiē
liǔ qín
liǔ táng
liǔ yān
liǔ jiāo
liǔ tiáo
liǔ chē
liǔ jiàn
liǔ jiá
liǔ huǒ
liǔ yīn
liǔ quān
liǔ guō
liǔ bā
liǔ yǐng
liǔ dí
liǔ lóu
liǔ yī
liǔ ěr
liǔ zhī
liǔ mò
liǔ quán
liǔ xiù
liǔ wān
liǔ xìn
liǔ xīng
liǔ shì
liǔ pú
liǔ yíng
liǔ juàn
liǔ yāo
liǔ bēi
liǔ sī
liǔ jūn
liǔ qiú
liǔ wò
liǔ zhōu
liǔ méi
liǔ lǜ
liǔ láng
liǔ zhōu
liǔ shāo
liǔ xiāng
liǔ chéng
liǔ zhí
liǔ shù
liǔ yǒng
liǔ guàn
liǔ gǔ
liǔ yīn
liǔ fēng
liǔ jiāng
liǔ shà
liǔ qiáo
liǔ mián
liǔ mián
liǔ kè
liǔ sī
liǔ liǎn
liǔ jìng
liǔ qīng
liǔ dài
liǔ huì
liǔ xià
liǔ chuáng
liǔ ān
liǔ dī
liǔ tǐ
liǔ pǔ
bó qín
fèng qín
gū qín
zhuì qín
náng qín
qīng qín
dà qín
kǒu qín
jī qín
mì qín
chǔ qín
pán qín
zhuī qín
xuán qín
xián qín
yáo qín
gǔ qín
fēng qín
zhěn qín
xuán qín
yào qín
duàn qín
táo qín
héng qín
zhú qín
léi qín
pán qín
zhěn qín
jī qín
hú qin
pò qín
hè qín
xiù qín
lǜ qín
fǔ qín
diào qín
ruǎn qín
zhá qín
guì qín
sù qín
lù qín
cāo qín
yù qín
yáng qín
kàng qín
gōng qín
míng qín
cuàn qín
zhuó qín
wáng qín
jí qín
xīn qín
shuō qín
lǎng qín
gù qín
gǔ qín
yáng qín
tí qín
fēng qín
rén qín
bō qín
gāng qín
yuán qín
shùn qín
liǔ qín
yuè qín
hái qín
páo qín
sè qín
yá qín
柳琴liǔqín
(1) 一种乐器,有[.好工具]四根弦,外形像琵琶,但较小
英Chinese plucked stringed musical instrument⒈ 拨弦乐器。形如琵琶而小,发音清脆爽朗,是柳琴戏、泗州戏等的主要伴奏乐器。
⒉ 指柳琴戏。
引《人民日报》1959.7.16:“参加各专区和郑州市观摩会演的有:豫剧……坠子、柳琴、道情、花鼓等十八个剧种。”
乐器名。是一种弹拨乐器,形似琵琶而略小,通体长约六十五厘米。有四轸,四弦,二十四至二十八个品位,按半音排列。为民族乐队高音声部的重要乐器,也用于独奏。
柳liǔ(1)(名)柳树;落叶乔木或灌木;叶子狭长。(2)(名)二十八宿之一。(3)(名)(Liǔ)姓。
琴读音:qín琴qín(1)(名)古琴。(2)(名)某些乐器的统称;如钢琴、提琴、胡琴等:~键|~师|古~。