bǐ xiào
bǐ gù
bǐ bì
bǐ shì
bǐ shí
bǐ lòu
bǐ qiǎn
bǐ zǐ
bǐ màn
bǐ ruò
bǐ yě
bǐ bèi
bǐ yàn
bǐ liú
bǐ gài
bǐ dù
bǐ sāi
bǐ wù
bǐ jiāng
bǐ sè
bǐ nüè
bǐ dé
bǐ dú
bǐ lèi
bǐ cù
bǐ jìn
bǐ miù
bǐ lüè
bǐ xiǎo
bǐ qì
bǐ bèi
bǐ yí
bǐ suǒ
bǐ rú
bǐ zhǐ
bǐ zú
bǐ ǎn
bǐ pò
bǐ dàn
bǐ è
bǐ xùn
bǐ yì
bǐ lǐ
bǐ àn
bǐ zhì
bǐ zhà
bǐ dùn
bǐ liè
bǐ fū
bǐ jiǎn
bǐ sì
bǐ làn
bǐ zhí
bǐ xì
bǐ shēng
bǐ xiàn
bǐ wěi
bǐ zhì
bǐ xiè
bǐ tè
bǐ jiè
bǐ yú
bǐ cóng
bǐ tán
bǐ rǒng
bǐ huì
bǐ xīn
bǐ zhì
bǐ nìng
bǐ mèi
bǐ nè
bǐ yì
bǐ shì
bǐ jiàn
bǐ miù
bǐ gǒu
bǐ tǔ
bǐ jiā
bǐ chì
bǐ ǎi
bǐ fù
bǐ bó
bǐ bèi
bǐ sài
bǐ huái
bǐ xiè
bǐ qì
bǐ jiàn
bǐ sè
bǐ zhuō
bǐ yuàn
bǐ yàn
bǐ lǎo
bǐ zá
bǐ zhēng
bǐ lǚ
bǐ jiàn
bǐ àn
bǐ shí
bǐ xiá
bǐ lì
bǐ lìn
bǐ pǔ
bǐ chén
bǐ shì
bǐ yū
bǐ suì
bǐ qū
bǐ rén
bǐ sú
bǐ zào
bǐ yǔ
bǐ kuàng
bǐ jiàn
bǐ jì
bǐ tǎn
bǐ mí
bǐ cí
bǐ bào
bǐ chēng
bǐ yāo
bǐ guó
bǐ yì
bǐ zī
bǐ hàn
bǐ xià
bǐ màn
bǐ lìn
bǐ yì
bǐ xiè
bǐ yán
zhēng jiàn
fàn jiàn
làn jiàn
shuāi jiàn
dǐ jiàn
sàn jiàn
xiǎo jiàn
pō jiàn
bēi jiàn
suǒ jiàn
jiǎn jiàn
xià jiàn
róng jiàn
dú jiàn
dī jiàn
zuì jiàn
yōng jiàn
cuì jiàn
gǒu jiàn
chóu jiàn
zhūn jiàn
pín jiàn
líng jiàn
zéi jiàn
shēng jiàn
shū jiàn
gū jiàn
zǐ jiàn
wěi jiàn
xiāng jiàn
wū jiàn
tān jiàn
dī jiàn
píng jiàn
qióng jiàn
jī jiàn
tà jiàn
chú jiàn
bì jiàn
rǒng jiàn
fú jiàn
biǎn jiàn
gān jiàn
sù jiàn
yōu jiàn
lún jiàn
kuáng jiàn
qīng jiàn
cī jiàn
yú jiàn
hán jiàn
yàn jiàn
yì jiàn
cè jiàn
miè jiàn
wū jiàn
qiān jiàn
bǐ jiàn
wēi jiàn
fā jiàn
lòu jiàn
huì jiàn
yí jiàn
guì jiàn
liáng jiàn
rǒng jiàn
rǔ jiàn
zhǐ jiàn
lán jiàn
yě jiàn
dài jiàn
fán jiàn
jiǎn jiàn
鄙贱bǐ jiàn
1. 卑贱。
英be mean and low;2. 谦词。
例鄙贱之人,不知将军宽之至此也。——《史记·廉颇蔺相如列传》⒈ 卑微下贱。有时用作谦词。
引《管子·中匡》:“举贤良,而后可以废慢法鄙贱之民。”
宋姚宽《西溪丛语》卷上:“使君不以鄙贱而猥辱临之,此固野人之船也。”
清李渔《比目鱼·联班》:“家声鄙贱真堪耻,遍思量出身无计。”
⒉ 指卑微下贱的人。
引汉蔡琰《悲愤》诗:“流离成鄙贱,常恐復捐废。”
⒊ 鄙视,轻视。
引金王若虚《史记辨惑》十一:“凡尊奉其人,则有曰师事、父事、兄事者;鄙贱其人,则有曰奴使、奴亲、奴畜者。”
明王守仁《教条示龙场诸生》:“诸生试观儕辈之中,苟有虚而为盈,无而为有……使其人资稟虽甚超迈,儕辈之中,有弗疾恶之者乎?有弗鄙贱之者乎?”
邹韬奋《萍踪忆语》二:“利用剥削所得以实行阔绰生活,正是自掘坟墓的行为,正是引起鄙贱的行为。”
品格卑贱、低贱。
鄙bǐ(1)(形)粗俗;低下:~俗(粗俗;庸俗)|卑~。(2)(代)谦辞;旧时用于自称:~人|~意|~见。(3)(动)〈书〉轻视;看不起:~视|~弃(看不起;厌恶)。(4)(名)〈书〉边远的地方:边~。
贱读音:jiàn贱jiàn(1)(形)(价钱)低(跟‘贵’相对):~卖|~价|菜~了。(2)(形)地位低下(跟‘贵’相对):贫~|卑~。(3)(形)卑鄙;下贱:~骨头|~脾气。(4)(形)谦辞;称有关自己的事物:(您)贵姓?~姓王。