bǐ chén
bǐ yāo
bǐ ǎi
bǐ zhì
bǐ hàn
bǐ màn
bǐ dú
bǐ bó
bǐ shì
bǐ lüè
bǐ mí
bǐ ǎn
bǐ miù
bǐ xiè
bǐ xiè
bǐ lìn
bǐ àn
bǐ yuàn
bǐ pǔ
bǐ jiǎn
bǐ zhà
bǐ àn
bǐ yàn
bǐ gǒu
bǐ yì
bǐ bèi
bǐ rén
bǐ tè
bǐ chēng
bǐ lèi
bǐ zhuō
bǐ jiāng
bǐ jiè
bǐ zhì
bǐ xiào
bǐ fū
bǐ tǔ
bǐ xiàn
bǐ bì
bǐ màn
bǐ zī
bǐ yí
bǐ sú
bǐ lìn
bǐ kuàng
bǐ ruò
bǐ xì
bǐ nè
bǐ gù
bǐ liè
bǐ yàn
bǐ cóng
bǐ jì
bǐ tǎn
bǐ sāi
bǐ xià
bǐ yì
bǐ jiàn
bǐ yě
bǐ lòu
bǐ cù
bǐ yán
bǐ sì
bǐ sè
bǐ mèi
bǐ yū
bǐ huì
bǐ lǐ
bǐ qì
bǐ zhí
bǐ bào
bǐ wěi
bǐ dàn
bǐ zú
bǐ zhēng
bǐ rú
bǐ zhǐ
bǐ yú
bǐ wù
bǐ lǎo
bǐ chì
bǐ fù
bǐ suì
bǐ shì
bǐ pò
bǐ lì
bǐ dùn
bǐ jìn
bǐ rǒng
bǐ jiàn
bǐ xùn
bǐ è
bǐ bèi
bǐ cí
bǐ zhì
bǐ miù
bǐ zǐ
bǐ làn
bǐ shēng
bǐ shì
bǐ jiàn
bǐ huái
bǐ dé
bǐ tán
bǐ dù
bǐ yǔ
bǐ qì
bǐ xiǎo
bǐ zào
bǐ jiā
bǐ nìng
bǐ shí
bǐ yì
bǐ guó
bǐ shí
bǐ gài
bǐ liú
bǐ yì
bǐ bèi
bǐ zá
bǐ sè
bǐ jiàn
bǐ qiǎn
bǐ lǚ
bǐ sài
bǐ qū
bǐ xīn
bǐ nüè
bǐ xiá
bǐ suǒ
bǐ xiè
qǔ rú
sú rú
hóng rú
bà rú
kēng rú
pǔ rú
chún rú
wài rú
guī rú
sān rú
jùn rú
lòu rú
yú rú
zōu rú
lǔ rú
lǐ rú
yú rú
jiàn rú
dào rú
mào rú
dào rú
sòng rú
zhū rú
shì rú
mào rú
shù rú
zhū rú
pì rú
bǐ rú
qú rú
qiǎn rú
qú rú
luó rú
chún rú
jù rú
shuò rú
sù rú
jiān rú
pì rú
hóng rú
suān rú
fǔ rú
pín rú
mào rú
hóng rú
wěn rú
dà rú
lóu rú
sù rú
jù rú
jiù rú
kù rú
kēng rú
xióng rú
míng rú
wén rú
yīng rú
wěi rú
lǐ rú
shēng rú
hòu rú
hán rú
yǎ rú
kuí rú
shèng rú
yuān rú
quǎn rú
yōng rú
lǎo rú
bā rú
hóng rú
shī rú
⒈ 拘执、不达事理的儒生。
引《史记·孟子荀卿列传》:“不遂大道而营於巫祝,信禨祥,鄙儒小拘。”
《汉书·叔孙通传》:“通笑曰:‘若真鄙儒,不知时变。’”
颜师古注:“鄙,言不通。”
清钱谦益《福建泉州府知府赵士许授中宪大夫制》:“尔为郡一出于仁人学士之为,而絶去鄙儒俗吏之习,其亦有前政之思乎?”
章炳麟《俱分进化论》:“又如学究鄙儒,恣意记録,不劳心力,得失之间,亦无苦乐。”
鄙bǐ(1)(形)粗俗;低下:~俗(粗俗;庸俗)|卑~。(2)(代)谦辞;旧时用于自称:~人|~意|~见。(3)(动)〈书〉轻视;看不起:~视|~弃(看不起;厌恶)。(4)(名)〈书〉边远的地方:边~。
儒读音:rú儒rú(1)(名)春秋时以孔子为代表的学派:~术|~生。(2)(名)旧时指读书人:~医|老~。