sàng wù
sàng yuán
sàng fǔ
sàng guān
sàng qǔ
sàng qì
sàng jiù
sàng qī
sāng luàn
sàng pò
sàng cì
sàng bài
sàng bāng
sàng ǒu
sàng dé
sàng wǎng
sàng qīn
sàng lǜ
sàng bǎng
sàng guó
sāng zhōng
sàng qǔ
sàng dào
sàng zhì
sàng míng
sàng jiǎn
sàng jū
sàng wáng
sàng méi
sàng huāng
sāng zàng
sàng shēng
sàng rén
sàng qì
sàng xīn
sàng mìng
sàng bàng
sàng fān
sāng shì
sàng zǐ
sàng shī
sàng pú
sāng fú
sàng zé
sàng yǔn
sàng bìng
sāng jiā
sàng jù
sàng dǎn
sāng bàng
sāng jià
sàng bāng
sàng shī
sàng diàn
sàng zhǔ
sàng huò
sàng shà
sàng líng
sàng huà
sāng lǐ
sàng gǒu
sàng jì
sàng zǎi
sāng yí
sàng zī
sàng kū
sàng jǔ
sàng fēn
sàng duó
sàng fān
sàng jì
sàng bài
⒈ 亦作“丧取”。在服丧期间婚娶。
引《公羊传·文公二年》:“何讥尔?讥丧娶也。娶在三年之外,则何讥乎丧娶?”
《公羊传·宣公元年》:“曷为贬?讥丧娶也。丧娶者公也。”
汉董仲舒《春秋繁露·玉杯》:“何以谓之丧取?曰:《春秋》之论事,莫重乎志。今取必纳币,纳币之月在丧分,故谓之丧取也。”
1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。
娶读音:qǔ娶qǔ(动)把女子接过来成亲:~亲。