sàng bìng
sàng pò
sàng jiù
sàng yǔn
sāng fú
sàng pú
sāng lǐ
sàng zé
sàng bài
sàng lǜ
sàng diàn
sàng cì
sàng zhǔ
sāng zàng
sàng jì
sàng jǔ
sàng zǐ
sàng bàng
sàng fēn
sàng dào
sàng ǒu
sàng fān
sàng shēng
sàng guān
sàng jū
sàng bài
sàng qǔ
sāng shì
sàng qì
sàng fǔ
sàng xīn
sàng wáng
sàng shī
sàng wǎng
sàng wù
sāng bàng
sàng jiǎn
sàng jì
sāng jiā
sàng gǒu
sàng líng
sàng dǎn
sàng mìng
sàng duó
sàng qì
sàng bāng
sàng dé
sàng guó
sàng qī
sàng zhì
sàng bǎng
sàng shī
sàng yuán
sāng jià
sàng kū
sàng jù
sàng míng
sāng luàn
sàng fān
sāng yí
sàng qǔ
sàng huà
sàng huāng
sàng zī
sàng huò
sàng zǎi
sàng shà
sàng méi
sāng zhōng
sàng bāng
sàng qīn
sàng rén
dì shà
shuāng shà
kě shà
chóu shà
gē shà
jí shà
hé shà
wěi shà
shōu shā
háo shà
fēng shà
xiàng shà
huí shà
ài shà
jiě shà
qiáng shà
kǔ shà
mǒ shā
nǎo shà
cuàn shà
è shà
qì shà
qiáo shà
zhī shà
bù shà
guān shà
cūn shà
jiē shà
lái shà
kēng shà
xiāo shà
shé shà
fén shà
bā shà
tè shà
guī shà
tà shà
zhuàn shà
zāi shà
duǒ shà
shì shà
bì shà
qī shà
hēi shà
kàn shà
sàng shà
⒈ 凶神。古代迷信说法,人死后变为“煞”,即“丧煞”。至期回丧家,称“回煞”或“归煞”。是日家人当外出避之。参见“回煞”。参阅北齐颜之推《颜氏家训·风操》。
引宋俞文豹《吹剑四录》:“避煞之説,不知出於何时。按, 唐太常博士吕才《百忌历》载《丧煞损害法》,如巳日死者雄煞,四十七日回煞;十三四岁女,雌煞,出南方第三家。煞白色,男子,或姓郑、潘、孙、陈,至二十日及二十九日两次回丧家。故世俗相承,至期必避之。”
《醒世恒言·李玉英狱中讼冤》:“焦榕道:‘看这模样,必是触犯了神道的,被丧煞打了。’”
民间迷信人死后变为「煞」,故称为「丧煞」。至期,回丧家,称「回煞」或「归煞」。
1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。
煞读音:shā,shà[ shà ]1. 极,很:煞费苦心。急煞。
2. 迷信的人指凶神:煞气。凶煞。凶神恶煞。