xī xìng
yāo xìng
juàn xìng
quán xìng
qìng xìng
xíng xìng
dú xìng
guì xìng
cái xìng
hòu xìng
méng xìng
chǒng xìng
yóu xìng
jì xìng
jìn xìng
sī xìng
hā xìng
cán xìng
bù xìng
jí xìng
yāo xìng
dào xìng
de xìng
jìn xìng
lín xìng
jì xìng
xún xìng
cáng xìng
xīn xìng
jì xìng
tiǎn xìng
rù xìng
duō xìng
xī xìng
yǒu xìng
qīn xìng
nìng xìng
chán xìng
wàn xìng
jiǎo xìng
háo xìng
xī xìng
hé xìng
huān xìng
guò xìng
shāng xìng
jiāo xìng
ēn xìng
róng xìng
liú xìng
bī xìng
biàn xìng
jǐ xìng
xīn xìng
yí xìng
bì xìng
báo xìng
xiǎn xìng
jiǎo xìng
suǒ xìng
jì xìng
wàng xìng
xī xìng
jiǎo xìng
cái xìng
ài xìng
jiǎo xìng
bì xìng
jiān xìng
qiān xìng
nì xìng
yào xìng
xié xìng
⒈ 谓受之有愧的幸遇。
引《资治通鉴·晋穆帝升平元年》:“璋不治节检,专为奢纵,而更居清显,此岂惟璋之忝幸,实时世之陵夷也。”
《续资治通鉴·宋真宗咸平三年》:“臣月俸百千,所用不及半,忝幸多矣。”
忝tiǎn(1)(动)辱。(2)(动)〈书〉谦辞;表示辱没他人;自己有愧。
幸读音:xìng幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。