jiān niè
jiān xū
jiān shì
jiān huá
jiān niè
jiān mín
jiān huá
jiān zhào
jiān duān
jiān dào
jiān tú
jiān dié
jiān kè
jiān xióng
jiān xìng
jiān yù
jiān qiǎo
jiān tè
jiān jì
jiān guān
jiān mén
jiān wěi
jiān wéi
jiān yú
jiān zāng
jiān tōng
jiān yóu
jiān wán
jiān shù
jiān guài
jiān tài
jiān quán
jiān xiào
jiān qíng
jiān xiǎn
jiān rén
jiān wǎng
jiān xiān
jiān fú
jiān wàng
jiān lù
jiān fǎ
jiān jiān
jiān rén
jiān xiǎo
jiān dù
jiān tōu
jiān bì
jiān qiáng
jiān xiàng
jiān luàn
jiān móu
jiān fàn
jiān wěi
jiān nìng
jiān wū
jiān lì
jiān chán
jiān xié
jiān lì
jiān zhù
jiān dǎng
jiān xiá
jiān qī
jiān sī
jiān dǎn
jiān huì
jiān fù
jiān zǐ
jiān yá
jiān mèi
jiān jiù
jiān qiáng
jiān fū
jiān mìng
jiān lán
jiān yán
jiān zhàn
jiān xìn
jiān bì
jiān xié
jiān xì
jiān wū
jiān xiá
jiān gù
jiān fēng
jiān shēng
jiān shāng
jiān é
jiān fēi
jiān lǜ
jiān běn
jiān shuō
jiān jiàn
jiān sù
jiān zāng
jiān biàn
jiān chán
jiān qín
jiān méng
jiān chāng
jiān huí
jiān xīn
jiān jiǎo
jiān shuò
jiān péng
jiān qián
jiān zhà
jiān nì
jiān kuài
jiān chén
jiān wǎng
jiān diāo
jiān xiōng
jiān guǐ
jiān nì
jiān yín
jiān háo
jiān xíng
jiān tān
jiān zéi
jiān jié
jiān yán
jiān jiǎo
jiān è
jiān jué
jiān wēi
jiān xìn
jiān piàn
jiān yǐn
jiān dù
jiān dào
jiān dú
jiān shù
jiān chǎn
jiān duò
jiān shì
jiān zhuàng
jiān wéi
jiān guǐ
jiān sè
jiān wéi
jiān guǐ
jiān bào
jiān wéi
jiān é
jiǎo xìng
róng xìng
jì xìng
jìn xìng
qiān xìng
jǐ xìng
nì xìng
jì xìng
xī xìng
biàn xìng
xī xìng
juàn xìng
bì xìng
jiǎo xìng
báo xìng
quán xìng
dào xìng
yào xìng
chǒng xìng
suǒ xìng
qìng xìng
dú xìng
xié xìng
yǒu xìng
jí xìng
nìng xìng
lín xìng
cáng xìng
háo xìng
xiǎn xìng
cái xìng
ēn xìng
méng xìng
bì xìng
tiǎn xìng
yāo xìng
yāo xìng
sī xìng
duō xìng
guì xìng
liú xìng
xún xìng
jì xìng
jì xìng
rù xìng
hòu xìng
huān xìng
wàn xìng
cán xìng
xī xìng
wàng xìng
bù xìng
yóu xìng
xīn xìng
bī xìng
hé xìng
hā xìng
de xìng
shāng xìng
xíng xìng
jìn xìng
guò xìng
jiǎo xìng
chán xìng
cái xìng
yí xìng
qīn xìng
xī xìng
jiāo xìng
ài xìng
jiǎo xìng
xīn xìng
jiān xìng
⒈ 亦作“奸倖”。
⒉ 指奸邪得宠的人。
引《后汉书·党锢传·李膺》:“膺与廷尉冯緄 、大司农刘佑等共同心志,纠罚姦倖。”
唐韩愈《唐故相权公墓碑》:“改左补闕,章奏不絶,讥排姦倖。”
⒊ 指奸邪得宠。
引《宣和遗事》前集:“盖宣和之患,自熙寧至宣和,小人用事六十餘年,奸倖之积久矣。”
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
幸读音:xìng幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。