shāng jǔ
shāng wáng
shāng āi
shāng cán
shāng bēi
shāng chuàng
shāng qín
shāng bié
shāng chù
shāng huà
shāng wéi
shāng yōu
shang chì
shāng hé
shāng hé
shāng dǐ
shāng duò
shāng kǒu
shāng jīn
shāng yǔn
shāng chǔ
shāng xīn
shāng yuán
shāng fēng
shāng huǐ
shāng cí
shāng ōu
shāng hén
shāng fù
shāng luàn
shāng jiē
shāng yí
shāng rè
shāng huái
shāng hài
shāng wèi
shāng xiè
shāng shì
shāng cuò
shāng tòng
shāng shé
shāng mào
shāng qì
shāng bāo
shāng zhǐ
shāng fú
shāng guāi
shāng shǔ
shāng bài
shāng juě
shāng jiā
shāng jǐn
shāng cǎn
shāng fèi
shāng kēi
shāng lín
shāng cè
shāng hún
shāng huǐ
shāng hao
shāng huài
shāng yí
shāng dòng
shāng sǔn
shāng pò
shāng shì
shāng bā
shāng shén
shāng yào
shāng xù
shāng chūn
shāng cuī
shāng ròu
shāng fàn
shāng bīng
shāng fá
shāng xiàn
shāng hán
shāng liǎn
shāng mù
shāng mǐn
shāng qíng
shāng cuì
shāng gǎn
shāng lí
shāng jiǔ
shāng shí
shāng qì
shāng kǔ
shāng wèi
shāng sú
shāng shēn
shāng niǎo
shāng mù
shāng rén
shāng qiū
shāng tòng
shāng mìng
shāng lián
shāng hào
shāng shí
shāng kū
shāng gōng
shāng bān
shāng dān
shāng lián
shāng chǎn
shāng kē
shāng dào
shāng fèn
shāng chuàng
shāng shì
shāng xìng
shāng chōng
jiǎo xìng
lín xìng
xī xìng
xiǎn xìng
xī xìng
ài xìng
bì xìng
jiāo xìng
jìn xìng
wàn xìng
jí xìng
tiǎn xìng
báo xìng
de xìng
guì xìng
xíng xìng
yí xìng
suǒ xìng
jǐ xìng
chǒng xìng
hā xìng
chán xìng
yāo xìng
guò xìng
jiān xìng
bī xìng
jiǎo xìng
jì xìng
qīn xìng
jiǎo xìng
ēn xìng
duō xìng
xī xìng
yóu xìng
yǒu xìng
rù xìng
dào xìng
xīn xìng
nì xìng
xié xìng
jiǎo xìng
xī xìng
xīn xìng
wàng xìng
biàn xìng
nìng xìng
qiān xìng
cáng xìng
dú xìng
cái xìng
hé xìng
bù xìng
liú xìng
cán xìng
huān xìng
quán xìng
juàn xìng
jì xìng
shāng xìng
róng xìng
sī xìng
qìng xìng
yāo xìng
cái xìng
jì xìng
jì xìng
bì xìng
háo xìng
yào xìng
hòu xìng
méng xìng
jìn xìng
xún xìng
⒈ 谓无情无义,出口伤人。
引元石君宝《紫云庭》第一折:“他那里问言多伤倖,絮得些家宅神长是不安寧。”
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
幸读音:xìng幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。