nìng mín
nìng xié
nìng yù
nìng zhī
nìng biàn
nìng huì
nìng róu
nìng chǎn
nìng xiǎn
nìng qiǎo
nìng gěi
nìng dào
nìng āi
nìng è
nìng tuì
nìng mèi
nìng yú
nìng sòng
nìng xìng
nìng shé
nìng huò
nìng chǎn
nìng rén
nìng sè
nìng fó
nìng chén
nìng shuō
nìng yán
nìng kǒu
nìng duì
nìng lù
nìng shǐ
nìng huá
nìng xiào
dào xìng
yāo xìng
bī xìng
jì xìng
bù xìng
huān xìng
jìn xìng
hā xìng
jiǎo xìng
rù xìng
suǒ xìng
cáng xìng
jǐ xìng
sī xìng
de xìng
jiǎo xìng
biàn xìng
liú xìng
jiān xìng
chǒng xìng
yí xìng
xī xìng
jiǎo xìng
cán xìng
hé xìng
jiǎo xìng
yào xìng
jì xìng
quán xìng
qìng xìng
xié xìng
xī xìng
ēn xìng
jìn xìng
juàn xìng
róng xìng
duō xìng
xī xìng
jì xìng
cái xìng
báo xìng
dú xìng
méng xìng
xiǎn xìng
xún xìng
ài xìng
háo xìng
qīn xìng
cái xìng
guì xìng
xīn xìng
xī xìng
chán xìng
hòu xìng
wàng xìng
yóu xìng
nì xìng
tiǎn xìng
jiāo xìng
xīn xìng
bì xìng
xíng xìng
bì xìng
qiān xìng
yāo xìng
guò xìng
shāng xìng
yǒu xìng
lín xìng
nìng xìng
jì xìng
wàn xìng
jí xìng
⒈ 见“佞幸”。亦作“佞倖”。
⒉ 谓以善于諂諛得君主宠幸。
引《史记·佞幸传论》:“弥子瑕之行,足以观后人佞幸矣。”
宋王禹偁《乡老献能书赋》:“然后佞倖之风不起,激劝之道自彼。”
⒊ 指佞倖之臣。
引《后汉书·桓鸾传》:“举贤才,审授用,黜佞倖。”
晋葛洪《抱朴子·刺骄》:“何肎与俗人竞干佐之便僻,修佞幸之媚容,效上林喋喋之嗇夫,为春蜩夏蝇之聒耳?”
明归有光《<玉岩先生文集>序》:“佞幸疾之,欲置之死。”
以谄媚而获得宠爱、眷顾。《汉书.卷八六.王嘉传》:「高安侯贤,佞幸之臣,陛下倾爵位以贵之。」也作「佞幸」。
佞nìng(1)(形)能说会道;惯于用花言巧语谄媚人:~臣|~人。(2)(形)有才智:不~。
幸读音:xìng幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。