chán xiōng
chán xì
chán jiàn
chán jī
chán qiè
chán kè
chán jiān
chán jī
chán dǐng
chán shuō
chán tè
chán wǎng
chán jiá
chán fū
chán yàn
chán cī
chán zéi
chán dù
chán jí
chán qī
chán è
chán nù
chán chǎn
chán xì
chán bì
chán rén
chán xiǎn
chán zhú
chán kè
chán jí
chán sǒu
chán yán
chán èr
chán huǐ
chán jǔ
chán yǒu
chán yú
chán xié
chán èr
chán xiàn
chán yǔ
chán jì
chán mèi
chán gǔ
chán xìng
chán cí
chán duǎn
chán shuò
chán jì
chán jì
chán lù
chán jī
chán zèn
chán dǐ
chán bō
chán mào
chán qiǎo
chán shù
chán dú
chán zhā
chán bì
chán shé
chán nǚ
chán hài
chán fěi
chán shā
chán bǐng
chán nì
chán chún
chán jǐ
chán gòu
chán móu
chán niè
chán shū
chán zǐ
chán huì
chán nìng
chán dù
chán tú
chán sù
chán lù
chán hěn
chán huò
chán bàng
chán gòu
chán kǒu
chán zī
chán wū
chán yíng
chán chún
chán dài
chán shuò
chán náo
chán wàng
chán chén
chán xián
biàn xìng
jì xìng
xīn xìng
qìng xìng
jiǎo xìng
shāng xìng
bì xìng
jiāo xìng
cái xìng
xī xìng
jí xìng
báo xìng
xī xìng
hé xìng
suǒ xìng
xún xìng
jì xìng
wàng xìng
xiǎn xìng
jǐ xìng
guì xìng
yóu xìng
xī xìng
chán xìng
yǒu xìng
rù xìng
jìn xìng
ài xìng
liú xìng
dú xìng
yāo xìng
ēn xìng
qiān xìng
bī xìng
bì xìng
róng xìng
cáng xìng
cán xìng
jiǎo xìng
jiǎo xìng
hā xìng
qīn xìng
méng xìng
xíng xìng
háo xìng
yí xìng
xīn xìng
duō xìng
xī xìng
tiǎn xìng
jìn xìng
guò xìng
lín xìng
quán xìng
jiǎo xìng
cái xìng
yāo xìng
jì xìng
jì xìng
nì xìng
jiān xìng
yào xìng
bù xìng
nìng xìng
chǒng xìng
huān xìng
sī xìng
wàn xìng
xié xìng
juàn xìng
hòu xìng
de xìng
dào xìng
⒈ 因进谗言而得宠幸的人。
引《新唐书·陆贽传赞》:“在危难时听贄谋,及已平,追仇尽言,怫然以谗倖逐犹弃梗。”
谗chán(动)说别人坏话:~言|~害。
幸读音:xìng幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。