kuàng gǔ
kuàng zhuì
kuàng kè
kuàng guān
kuàng dàn
kuàng zhì
kuàng yí
kuàng jié
kuàng chǎng
kuàng tú
kuàng chǎng
kuàng yàng
kuàng fèi
kuàng luè
kuàng bài
kuàng miǎo
kuàng ào
kuàng quē
kuàng xū
kuàng é
kuàng jì
kuàng miǎo
kuàng duò
kuàng lǎng
kuàng gōng
kuàng dàn
kuàng mǎng
kuàng suì
kuàng jiǎo
kuàng nián
kuàng píng
kuàng rán
kuàng shī
kuàng kuò
kuàng tú
kuàng jū
kuàng zǎi
kuàng dài
kuàng shí
kuàng fàng
kuàng mài
kuàng yí
kuàng xué
kuàng rèn
kuàng wù
kuàng shì
kuàng jiǒng
kuàng jí
kuàng mǎng
kuàng kuàng
kuàng yǎo
kuàng huái
kuàng rú
kuàng zhān
kuàng mì
kuàng bān
kuàng lǔ
kuàng dà
kuàng jié
kuàng wú
kuàng shì
kuàng lín
kuàng làng
kuàng fū
kuàng yǎng
kuàng lǐ
kuàng yǎn
kuàng shì
kuàng dù
kuàng shū
kuàng rán
kuàng zú
kuàng guān
kuàng shuǎng
kuàng ēn
kuàng jì
kuàng yí
kuàng zhí
kuàng bié
kuàng zōng
kuàng qí
kuàng kuài
kuàng yuǎn
kuàng yuán
kuàng nǚ
kuàng gé
kuàng yě
kuàng yǔ
kuàng dàn
kuàng mò
kuàng yè
kuàng wú
kuàng zhì
kuàng guān
kuàng yì
kuàng bào
kuàng kuò
kuàng wàng
kuàng liàng
kuàng guān
kuàng chí
kuàng diǎn
kuàng fèi
kuàng wèi
kuàng dàng
kuàng guì
kuàng jué
kuàng tǔ
kuàng dá
kuàng zǔ
kuàng rì
kuàng zhuō
míng ào
huá ào
kuàng ào
mèi ào
jué ào
xiá ào
hóng ào
shěn ào
shén ào
fáng ào
yōu ào
yú ào
mì ào
yùn ào
sì ào
pì ào
zǔ ào
jiǎn ào
jìn ào
wēn ào
shēn ào
pái ào
liū ào
shān ào
bó ào
suì ào
hóng ào
tán ào
cháng ào
bì ào
wěi ào
yuǎn ào
miào ào
yào ào
qí yù
bǎo ào
shì ào
kuǎn ào
táng ào
wēn ào
tū ào
kǔn ào
yí ào
kǔn ào
jiǔ ào
fǔ ào
diǎn ào
qióng ào
xián ào
lǎng ào
yùn ào
huì ào
yīn ào
yuán ào
liù ào
líng ào
jiàn ào
qí ào
qiào ào
lóng ào
hán ào
chún ào
míng ào
jīng ào
hún ào
liáng ào
hóng ào
gǔ ào
shū ào
xuán ào
zhì ào
⒈ 后以“旷奥”形容名山胜迹的开阔和幽深。
引唐柳宗元《永州龙兴寺东丘记》:“游之适,大率有二:旷如也,奥如也,如斯而已。其地之凌阻峭,出幽鬱,廖廓悠长,则於旷宜;抵丘垤,伏灌莽,迫遽迴合,则於奥宜。”
清恽敬《游庐山后记》:“自白鹿洞西至栗里,皆在庐山之阳,闻其阴益旷奥未至也。”
旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。
奥读音:ào,yù[ ào ]1. 含义深,不易理解:深奥。奥妙。奥秘。奥旨。
2. 室内的西南角,泛指房屋及其他深处隐蔽的地方:堂奥。经堂入奥。
3. 姓。