diāo é
diāo líng
diāo bāo
diāo shì
diāo qìng
diāo wáng
diāo tì
diāo xiè
diāo jiān
diāo shuāng
diāo gù
diāo bì
diāo yán
diāo cuì
diāo shuāi
diāo lún
diāo jù
diāo wán
diāo kùn
diāo tuí
diāo yǔn
diāo jìn
diāo shū
diāo shāng
diāo pí
diāo huàn
diāo luò
diāo wēi
diāo suǒ
diāo nián
diāo bì
diāo wàn
diāo bīng
diāo yǔn
diāo zhuì
diāo quē
diāo shū
diāo cǎn
diāo huǐ
diāo cuì
diāo fèi
diāo qì
diāo zhài
diāo kuì
diāo sàn
diāo hú
diāo bì
diāo gǎo
diāo bì
diāo jí
diāo cuī
diāo yú
diāo cán
diāo cú
diāo guǎ
diāo wěi
diāo biàn
diāo kū
diāo xiē
diāo bài
diāo huāng
diāo jù
diāo hào
diāo xiǔ
diāo sàng
yú cán
chūn cán
líng cán
cóng cán
tú cán
yí cán
cuī cán
cóng cán
dān cán
zì cán
fèi cán
tān cán
lǎn cán
fú cán
shāo cán
què cán
xiōng cán
diāo cán
shāng cán
tuí cán
qū cán
xíng cán
xíng cán
bǎi cán
kuài cán
shuāi cán
diāo cán
nǎo cán
gū cán
piāo cán
qiāng cán
tuí cán
lóng cán
jiān cán
pò cán
wǔ cán
zéi cán
qiū cán
xiǔ cán
zhū cán
chuàng cán
bìng cán
chú cán
yè cán
lán cán
chuāng cán
chěng cán
dǎn cán
rǔ cán
yí cán
kuài cán
tāo cán
wāng cán
huí cán
qīn cán
zuì cán
màn cán
sēng cán
shèng cán
bū cán
bào cán
凋残diāocán
(1) 零落衰败
例凋残的古庙英be in bad repair(2)[.好工具]凋零
例百花凋残英withered⒈ 花叶衰败脱落。
引唐杜甫《废畦》诗:“秋蔬拥霜露,岂敢惜凋残。”
元傅按察《鸭头绿·钱塘怀古》词:“纵餘得西湖风景,花柳亦凋残。”
清葆光子《物妖志·柳》:“王庭三槐, 竇家五桂,不可谓不芬馥也,今未几而雨露凄凉,凋残相继。”
刘半农《小诗》之二:“看着院子里的牵牛花渐渐的凋残,就想到它盛开时的悲哀了。”
⒉ 衰落;残败;减损。
引《后汉书·樊宏传》:“伏见被灾之郡,百姓凋残,恐非賑给所能胜赡,虽有其名,终无其实。”
《周书·晋荡公护传》:“每思施宽惠下,輒抑而不行,遂使户口凋残,徵赋劳剧,家无日给,民不聊生。”
元郑光祖《玉粲登楼》第一折:“早是我家业凋残,少年可惯,我被人轻慢。”
《三国演义》第五八回:“伏念汉室不幸, 操贼专权,欺君罔上,黎民凋残。”
清陈维崧《天仙子·书周我成先生旅叹赋后》词:“门户凋残风物换,白髮渐离谁作伴。”
艾芜《山峡中》:“破败凋残的神祠,尘灰满积的神龛,吊挂蛛网的屋角,俱如我枯燥的心地一样,是灰色的、暗淡的。”
凋落衰败。
凋diāo(动)凋谢。
残读音:cán残cán(1)(形)不完整;残缺:这部书很好;可惜~了。(2)(形)剩余的;将尽的:~冬|~敌|风卷~云。(3)(形)伤害;毁坏:摧~。(4)(形)凶恶:~忍|~酷。