shāo zhuān
shāo zhàn
shāo kōng
shāo cán
shāo zhuān
shāo zhì
shāo huǒ
shāo bó
shāo qián
shāo dèng
shāo píng
shāo gǒng
shāo liàn
shāo jiāo
shāo fán
shāo tì
shāo máo
shāo tì
shāo bing
shāo tóu
shāo diǎn
shāo cáo
shāo hén
shāo shuò
shāo xiāng
shāo fáng
shāo chūn
shāo shuǐ
shāo yào
shāo lú
shāo mǎ
shāo yìn
shāo shē
shāo yǒu
shāo ruò
shāo dān
shāo lù
shāo yàn
shāo gē
shāo jī
shāo zhuó
shāo dēng
shāo wěi
shāo méi
shāo bèn
shāo tián
shāo cí
shāo dāng
shāo jìn
shāo hào
shāo huī
shāo huǐ
shāo yáo
shāo yín
shāo jiǎn
shāo huà
shāo dāo
shāo huāng
shāo duō
shāo ruò
shāo yún
shāo dì
shāo chú
shāo bēi
shāo fàn
shāo tàn
shāo jié
shāo liàn
shāo kǎo
shāo zhì
shāo zhǐ
shāo zhǐ
shāo chuán
shāo mái
shāo fén
shāo xīn
shāo xīn
shāo jié
shāo guō
shāo jiǔ
shāo mài
shāo bāo
qīn cán
kuài cán
lán cán
yí cán
pò cán
fèi cán
shāo cán
dǎn cán
xiōng cán
cóng cán
sēng cán
shèng cán
chūn cán
què cán
piāo cán
rǔ cán
tān cán
màn cán
diāo cán
dān cán
bào cán
qiāng cán
jiān cán
bǎi cán
shāng cán
zéi cán
qū cán
kuài cán
wāng cán
xíng cán
gū cán
chěng cán
tuí cán
tú cán
cuī cán
qiū cán
xiǔ cán
cóng cán
zhū cán
yí cán
yè cán
chuàng cán
wǔ cán
tuí cán
xíng cán
chú cán
bìng cán
diāo cán
zuì cán
fú cán
nǎo cán
lóng cán
tāo cán
zì cán
líng cán
huí cán
shuāi cán
chuāng cán
bū cán
lǎn cán
yú cán
⒈ 焚烧残害。
引《史记·吴王濞列传》:“贼杀大臣及汉使者,迫劫万民,夭杀无罪,烧残民家,掘其丘冢,甚为暴虐。”
⒉ 燃烧将尽。
引唐方干《陪王大夫泛湖》诗:“蜜炬烧残银汉昃,羽觴飞急玉山倾。”
宋杨万里《梅露堂燕客夜归》诗:“梅堂客散人初静,椽烛烧残一尺红。”
⒊ 因焚烧而残缺。
引金元好问《济南什诗》之五:“石刻烧残讌集辞,雄楼杰观想当时。”
烧shāo(1)基本义:(动)使东西着火:(动)使东西着火(2)(动)加热或接触某些化学药品、放射性物质等使物体起变化:~水|~砖。(3)(名)烹调方法;先用油炸;再加汤汁炒或炖;或先煮熟再用油炸:~茄子。(4)(名)烹调方法;就是烤:叉~|~鸡。(5)(动)发烧:他现在~得厉害。(6)(名)比正常体温高的体温:~退了。(7)(名)过多的肥料使植物体枯萎或死亡。
残读音:cán残cán(1)(形)不完整;残缺:这部书很好;可惜~了。(2)(形)剩余的;将尽的:~冬|~敌|风卷~云。(3)(形)伤害;毁坏:摧~。(4)(形)凶恶:~忍|~酷。