dōng mián
dōng guā
dōng gǔ
dōng kuí
dōng zhì
dōng xué
dōng chú
dōng yī
dōng gū
dōng huī
dōng chǔ
dōng shòu
dōng fū
dōng xián
dōng xiàn
dōng mǐ
dōng jià
dōng qīng
dōng niàng
dōng yǒng
dōng qiú
dōng xùn
dōng jìn
dōng zhù
dōng shì
dōng xì
dōng dōng
dōng yè
dōng rì
dōng cáo
dōng cài
dōng fáng
dōng zāng
dōng wēn
dōng dǐ
dōng mài
dōng hōng
dōng huā
dōng cáng
dōng hán
dōng ài
dōng xùn
dōng wēn
dōng zǎi
dōng yùn
dōng lìng
dōng jí
dōng qīng
dōng jì
dōng tiān
dōng yǔ
dōng láo
dōng xīn
dōng cōng
dōng zhé
dōng yuè
dōng zhèn
dōng fú
dōng táo
dōng huá
dōng róng
dōng yù
dōng guàn
dōng jié
dōng láng
dōng fēng
dōng guān
dōng zhān
dōng gāng
dōng zhuāng
dōng xuān
dōng gēng
dōng lóng
dōng shí
dōng líng
liú zhù
lèng zhù
qiáo zhù
bǎ zhù
zhuō zhù
shā zhù
wěn zhù
kū zhù
cī zhù
hǎo zhù
jiè zhù
zhàn zhù
tǐng zhù
zhèng zhù
bǎi zhù
jìn zhù
zǔ zhù
qín zhù
yǒng zhù
dǎi zhù
yǒu zhù
cháng zhù
wǎng zhù
wú zhù
xiǎo zhù
jì zhù
jì zhù
ān zhù
níng zhù
tún zhù
yíng zhù
dìng zhù
nán zhù
kòu zhù
hè zhù
zhā zhù
jìn zhù
xíng zhù
bàn zhù
qī zhù
tíng zhù
sān zhù
dīng zhù
jū zhù
qián zhù
fù zhù
bù zhù
dài zhù
dǎ zhù
jì zhù
gēn zhù
dōng zhù
shuān zhù
qiě zhù
mǎi zhù
jué zhù
rù zhù
péi zhù
gěng zhù
qù zhù
dǔ zhù
wǔ zhù
jié zhù
jù zhù
zhuàng zhù
⒈ 亦称“冬除”。冬至节的前一天。 宋陆游《老学庵笔记》卷八:“陈师锡家享仪,谓冬至前一日为‘冬住’,与岁除夜为对,盖闽音也。予读《太平广记》三百四十卷有《卢頊传》云:‘是夕,冬至除夜。’乃知唐人冬至前一日,亦谓之‘除夜’。 《诗·唐风》‘日月其除’,除音直虑反。则所谓‘冬住’者,‘冬除’也。
引陈氏传其语,而失其字耳。”
冬dōng(1)(名)一年的第四个季节:~季。(2)姓。(3)(拟)敲鼓或敲门等声音:鼓声~~。
住读音:zhù住zhù(1)本义:(动)停留;停住;歇下:(动)停留;停住;歇下(2)(动)居住;住宿:~处|~房|~户|~家|~所|~校|~院|~宅。(3)(助)做动词的补语。ɑ)表示牢固或稳当:拿~|把~|捉~。b)表示停顿或静止:把他问~了。c)跟“得”(或“不”)连用;表示力量够得上(或够不上);胜任:拿~|把~|捉~。b)表示停顿或静止