mǒ àn
mǒ lè
mò jiē
mǒ zi
mò tóu
mā zǎo
mǒ fěn
mǒ zhàng
mǒ qiàng
mǒ lún
mò jìng
mǒ shā
mò huī
mǒ tuō
mǒ guāng
mā bù
mǒ biāo
mǒ lín
mò xiōng
mò yī
mò ní
mǒ fù
mǒ shuā
mǒ qù
mǒ lì
mǒ pái
mǒ lì
mǒ yǔ
mǒ hēi
mǒ là
mǒ shā
mǒ diào
mā da
mǒ diū
mǒ liǎn
mǒ shā
mǒ nì
mǒ lì
mò jiǎo
mǒ cǎi
dī àn
qì àn
kǒu àn
kēng àn
chā àn
pāi àn
gé àn
hú àn
duàn àn
wú àn
wéi àn
bǎn àn
hù àn
xuān àn
suí àn
yǐn àn
dài àn
jué àn
yě àn
zhǎn àn
jīn àn
liǎng àn
chì àn
gāo àn
yán àn
niè àn
dào àn
táng àn
xíng àn
hú àn
qīng àn
fēng àn
yá àn
le àn
jué àn
shān àn
yīn àn
què àn
yù àn
fēng àn
qí àn
fǎ àn
pàn àn
jué àn
ào àn
cǐ àn
léng àn
bà àn
guǎng àn
dī àn
hù àn
wěi àn
chǔ àn
zuǒ àn
pàn àn
guī àn
xíng àn
yān àn
tú àn
yì àn
yí àn
lǒng àn
kào àn
qì àn
lín àn
bó àn
jiāo àn
chéng àn
tuí àn
lí àn
mù àn
liǔ àn
hǎi àn
bāng àn
yáo àn
pán àn
dēng àn
yán àn
suì àn
sào àn
kāi àn
tián àn
ào àn
qiáng àn
duì àn
liè àn
wù àn
yá àn
bǐ àn
kēng àn
qǐ àn
jiā àn
hé àn
míng àn
kuí àn
mí àn
niè àn
hé àn
piān àn
mǒ àn
biān àn
yá àn
shàng àn
léi àn
⒈ 水涨没过堤岸。
引《宋史·河渠志一》:“﹝黄河﹞涨溢踰防,谓之‘抹岸’。”
1. 涂:涂抹。抹粉(喻美化或掩饰)。抹黑(喻丑化)。抹子(瓦工用来抹灰泥的器具。亦称“抹刀”)。
2. 揩,擦:抹拭。哭天抹泪。
3. 除去,勾掉,不计在内:抹煞。
4. 轻微的痕迹:“林梢一抹青如画”。一抹余晖。
岸读音:àn岸àn(1)(名)江河湖海等水边的陆地:彼~|海~|~边|口~。(2)(形)〈书〉高大;高傲:伟~|傲~|魁~。