qì yǔ
qì gàn
qì mào
qì mài
qì suǒ
qì yí
qì duǎn
qì cháng
qì pāi
qì zhì
qì yì
qì méi
qì léi
qì mì
qì huǎn
qì tīng
qì pò
qì jìn
qì bèng
qì bǐng
qì qiú
qì duó
qì cū
qì sāi
qì gǔ
qì mǔ
qì yì
qì mào
qì fá
qì yuè
qì shōu
qì shuò
qì gài
qì náng
qì sàng
qì nǎo
qì yè
qì pài
qì tūn
qì yì
qì yù
qì jié
qì yìng
qì mén
qì gēn
qì sè
qì fèn
qì xing
qì còu
qì gǔ
qì chuí
qì gōng
qì chán
qì dào
qì chǎng
qì yǎn
qì jǔ
qì xià
qì lǜ
qì lóu
qì xué
qì kǔ
qì tián
qì jué
qì jǐng
qì jí
qì yán
qì hé
qì bài
qì zhōng
qì jìn
qì wàng
qì kǒng
qì xí
qì jué
qì qiè
qì shèng
qì jí
qì kǒu
qì liú
qì shu
qì wēn
qì guǎn
qì chù
qì xuè
qì shàng
qì tǒng
qì gāng
qì mèn
qì fèn
qì shì
qì xī
qì diào
qì jiē
qì fēn
qì liàng
qì pào
qì bì
qì yàn
qì lüè
qì fēn
qì qiú
qì chuāng
qì xū
qì cù
qì hàn
qì zhì
qì něi
qì hèn
qì lún
qì tuán
qì yǒng
qì mèn
qì àn
qì dí
qì jīn
qì wèi
qì hòu
qì yùn
qì xiù
qì hūn
qì qiāng
qì xiàng
qì biǎn
qì jié
qì yùn
qì chuǎn
qì jiāo
qì làng
qì hé
qì lì
qì jué
qì xuán
qì zhàng
qì lóng
qì tǐ
qì quān
qì dù
qì jú
qì yē
qì tǔ
qì yì
qì huà
qì diàn
qì nì
qì xióng
qì zhòng
qì shí
qì lù
qì gé
qì shè
qì guō
qì hé
qì mìng
qì jìn
qì lìng
qì duàn
qì xù
qì yā
qì yè
qì lěng
qì dòng
qì zhì
qì shǎo
qì tòng
qì hǒu
qì qíng
qì lì
qì jī
qì gē
qì jué
qì jìn
qì xiàng
qì lèi
qì yì
qì xiōng
qì hǎi
qì gǔ
qì àn
suì àn
xíng àn
piān àn
tuí àn
qí àn
hé àn
qiáng àn
yán àn
jiāo àn
hú àn
yán àn
le àn
gé àn
bó àn
mí àn
jué àn
chì àn
chéng àn
qīng àn
què àn
hǎi àn
wú àn
jiā àn
yá àn
guī àn
hù àn
léi àn
kào àn
tián àn
pàn àn
bāng àn
míng àn
jīn àn
ào àn
zuǒ àn
táng àn
yě àn
hù àn
kēng àn
lǒng àn
léng àn
yǐn àn
ào àn
zhǎn àn
dào àn
yù àn
yí àn
gāo àn
dēng àn
kēng àn
niè àn
lí àn
pán àn
bà àn
kāi àn
lín àn
wù àn
fēng àn
dī àn
hú àn
liǎng àn
shàng àn
yá àn
fǎ àn
wěi àn
kǒu àn
duàn àn
chǔ àn
kuí àn
qì àn
wéi àn
bǎn àn
suí àn
dī àn
cǐ àn
tú àn
bǐ àn
pāi àn
hé àn
liè àn
mù àn
biān àn
pàn àn
yān àn
guǎng àn
shān àn
yáo àn
chā àn
liǔ àn
dài àn
yīn àn
jué àn
xuān àn
yì àn
niè àn
yá àn
mǒ àn
fēng àn
duì àn
qǐ àn
sào àn
xíng àn
jué àn
⒈ 气概;意气。
引《梁书·张充传》:“气岸疏凝,情涂狷隔。”
唐李白《流夜郎赠辛判官》诗:“气岸遥凌豪士前,风流肯落他人后。”
瞿蜕园校注:“气岸,指意气言。”
明宋濂《张府君墓志铭》:“气岸孤鶱,不同一世侧媚士。”
《二刻拍案惊奇》卷三一:“﹝王俊﹞家道富厚,气岸凌人,专一放债取利,行兇剥民。”
气qì(1)(名)气体:毒~|煤~|沼~。(2)(名)特指空气:~压。(3)(名)指自然界冷热阴晴等现象:天~|~候|~象|秋高~爽。(4)(名)气息:没~了|上不来~。(5)(名)味:香~|臭~。(6)(名)人的精神状态:勇~|朝~。(7)(名)人的作风习气:官~|娇~。(8)(动)生气;发怒:~人。(9)(动)使人生气:你别~我。(名)欺压:再也不受资本家的~了。(名)中医指人体内能使各器官正常地发挥机能的原动力:元~。(名)中医指某种病象:你别~我。(名)欺压
岸读音:àn岸àn(1)(名)江河湖海等水边的陆地:彼~|海~|~边|口~。(2)(形)〈书〉高大;高傲:伟~|傲~|魁~。